Giờ cả thế giới đều nghĩ là cậu thích Mạnh Bạch đó." Đào Thời Diên nói: "Để tớ xem đã." "Hợp đồng của cậu ta cũng sắp đến hạn rồi, mấy năm nay tớ cho cậu ta không ít tài nguyên tốt, tiền chưa từng trả thiếu một đồng, có thể nói là tận tình tận nghĩa.
Nathan Lee khẳng định những drama vừa qua là do mình bị người khác lôi vào chứ không phải do mình tạo ra. Nam ca sĩ cũng thẳng thắn tiết lộ, nếu có người yêu sẽ không công khai vì thế nào cũng "toang". Chào Nathan Lee, ca sĩ Thủy Tiên
Tháng 10 năm 2020 tôi đã có một sinh nhật thật buồn khi bác sỹ thông báo tôi có nguy cơ cao biến chứng ung thư thực q uản. Tôi tuyệt vọng cần giúp đỡ và may mắn gặp được một cô thực hành về dinh dưỡng, cô ấy đã đồng hành chỉ dẫn để tôi kết nối với cơ thể
Có người làm mẹ, cũng có người sống độc thân đến lúc chết đi. Như tiếng chó sủa vang một góc ngọn đồi xanh mát, em lại nhớ đến chú chó Mino đã bị người ta bả chết cách đây cả chục năm. Có những điều qua rồi nhưng chẳng bao giờ mất đi trong em được. Và
Sẽ ra sao nếu tôi là của cậu? Tác giả: Tôm . Văn án: "Này Chartinia, bà muốn thử cái này với tôi không?" Perdel hối thúc tôi, cậu ta có vẻ vội, nhưng thử cái gì mới được chứ, hôm trước tôi vừa bị cậu ta hôn môi, bây giờ mà nói thử, tôi cũng chả tin. Cậu ta chỉ toàn
Fast Money. Thanh niên Hầu Mạch đang bị mắng mà vẫn vui tươi hớn hở, trốn ở trong chăn vội vàng đánh chữ trả lời vô như nước Nếu như cậu không ngủ được thì lên đây, tôi chừa chỗ cho cậu rồi sữa đậu viên hung dữ Ừ, nhưng để tôi thử xem vô như nước Thế tôi ngủ trước sữa đậu viên hung dữ Mạch gạt khóa màn hình rồi đặt sang bên cạnh. Từ khe hở giữa những thanh chắn ở giường trên nhìn xuống giường dưới phía đối diện, hắn thấy Tùy Hầu Ngọc hình như vẫn còn đang chơi điện chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng từ điện thoại đang chiếu lên mặt Tùy Hầu Ngọc, chóp mũi và ngọn tóc của cậu phát ra ánh sáng xanh tĩnh lặng mà đẹp đẽ. Ngón tay lướt từng hồi, hẳn là đang xem cái gì Mạch híp mắt, rất muốn xem xem Tùy Hầu Ngọc đang xem cái gì, không hiểu vì sao mình lại tò mò nhiều đến mà rất nhanh sau đó hắn đành bỏ cuộc, nằm ngửa lên tiếp tục chìm vào giấc Hiến đứng bên giường, chống nạnh nhìn lên giường trên, hơi do Diệc Hành cũng dậy rồi, sau khi nhanh chóng tắt chuông báo thức thì ngồi dậy, nhìn thấy hai người đang ngủ ở đối diện liền trở nên bối còn không phải là lưỡng tình tương duyệt à?Tại sao Tùy Hầu Ngọc lại ngủ ở đối diện mình nữa rồi?Tang Hiến chỉ vào giường trên hỏi Đặng Diệc Hành “Tao có nên gọi cả hai dậy một lúc không?”Đặng Diệc Hành lấy tay vuốt mặt một cái, gật đầu hưởng ứng “Đúng thế, Ngọc ca cũng là người một nhà cả mà, cùng nhau ra ngoài tập thể dục buổi sáng thôi.”Tang Hiến muốn vươn tay đẩy Tùy Hầu Ngọc tỉnh dậy, vừa giơ tay lên liền do dự, lại hỏi Đặng Diệc Hành “Tao chạm vào cậu ấy chắc là không phù hợp lắm nhờ?”. Truyện đề cử Sắc Tình Khó Cưỡng Hầu Mạch có cái nết hơi gắt gỏng sau khi ngủ dậy, dậy rồi cần phải ngồi lại một lát, bằng không nhất định sẽ chẳng vui vẻ quả lại mở to mắt nhìn Tùy Hầu Ngọc đang nằm bên cạnh mình, sau khi nuốt một ngụm nước bọt liền ngửa người ra sau theo bản năng, sợ sau khi mình ngủ một đêm mồm thối hương bay ra xông người ta ngạt đây ngủ lúc nào vậy trời?Sao có thể không một tiếng động như thế? Hắn không cảm nhận được chút nào Mạch chống người ngồi dậy, còn chưa hồi phục được tinh thần đã thấy Đặng Diệc Hành đang khoác chăn nói “Đại sư huynh, nếu bọn mày muốn ngủ cùng nhau thì mày dọn xuống giường dưới luôn đi cho vuông, đỡ cho Ngọc ca mỗi tối phải leo lên giường trên, quá vất vả.”Giọng điệu còn vô cùng chân nghe cứ sai sai chỗ nào ấy Hiến đưa điện thoại cho Hầu Mạch xem “Tao mua cho mày cái màn ngủ như này nhá, có thể quây giường của bọn mày lại, bọn tao sẽ không nhìn thấy được bọn mày đang làm gì bên trong, đừng để phát ra âm thanh là không sao hết…”“Cút!” Hầu Mạch nhanh chóng ngắt lời Tang Hiến không trả lời, bắt tay vào lục tung đồ đã lên để tìm gì đó. Chẳng bao lâu đã lôi ra một cái thước dây, bắt đầu đo chiều dài chiều rộng chiều cao của giường bọn Mạch nhìn lũ bạn tốt “ân cần” của mình, khóc không ra nước này thật sự không thể nào giải thích hắn vẫn vươn tay đẩy nhẹ Tùy Hầu Ngọc, hiển nhiên là cái nết gắt ngủ của Tùy Hầu Ngọc còn nhiều hơn hắn, lập tức lật người một cái, nhíu mày tiếp tục Mạch cảm thấy bản thân không thể coi là một người nhát gan được, nhưng mà cũng không dám gọi lại lần thứ ngồi nghĩ một lúc, dứt khoát đi xuống bằng cách trèo qua giường của Đặng Diệc Hành ngay bên cạnh, sợ chạm phải Tùy Hầu Ngọc lại làm cho cậu tức khi xuống liền đến cạnh giường Nhiễm Thuật, đánh thức Nhiễm khi Nhiễm Thuật mang vẻ mặt không tình nguyện rời giường, Hầu Mạch còn nói với cậu ta “Cậu đi gọi Ngọc ca dậy đi, tôi đi rửa mặt đây.”Nhiễm Thuật mới dậy, chưa phản ứng kịp với việc tại sao Hầu Mạch đã xuống giường rồi, Tùy Hầu Ngọc vẫn ở trên giường Hầu Mạch ngủ chưa dậy, mơ mơ màng màng đi đến gọi Tùy Hầu Ngọc “Ngọc ca ơi, dậy thôi.”Nhiễm Thuật vươn tay đẩy đẩy Tùy Hầu Ngọc, sau đó liền bị Tùy Hầu Ngọc đập vào tay một ngơ ngác nhìn Tùy Hầu Ngọc, thấy Tùy Hầu Ngọc ngồi dậy nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn về phía cậu.“Mình, mình tập thể dục buổi sáng thôi.” Nhiễm Thuật giải thích.“Ờ…” Tùy Hầu Ngọc phục hồi tinh thần lại rồi xuống giường, lại quay đầu nhìn Nhiễm Thuật “Tớ đánh cậu à?”“Đánh cái bộp.”“Tớ mua skin cho cậu nhé.”“Ừ ừ.” Nhiễm Thuật thật ra không để ý, ngáp một cái rồi ra khỏi phòng học sinh thể dục sau khi dậy sớm cũng rất chật học sinh vì ngủ thêm một lát, sau khi dậy không kịp rửa mặt, ra tập thể dục luôn. Chờ thể dục buổi sáng xong mới lại về phòng ngủ rửa mặt, nếu có thời gian mới lại đi ăn của đám Hầu Mạch đã coi như là dậy rất sớm nhưng cũng không có đủ thời gian sửa soạn kỹ lưỡng hoàn nhất là có Tùy Hầu Ngọc xuống tầng mà tóc vẫn chưa sấy khô thể dục của Tùy Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật sau khi giặt sạch thì phơi một buổi tối trên sân thượng là khô người họ vẫn là lần đầu tiên mặc bộ đồ thể dục này, thấy rất mới đồ thể dục màu đen này mặc lên người hai bọn cậu, thật sự được tăng thêm chút khí thế, đặc biệt là khi cùng một đám học sinh ban thể dục bước đi đồng bộ xuống cầu thang, cùng đi về một hướng, một đám đi đường lảo đảo lắc lư “không khép được chân” thì rất là khí không biết còn tưởng đang kéo bè kéo lũ đi đánh nhau ấy hàng ngũ, Hầu Mạch giúp hai người bọn cậu điều chỉnh vị trí, Tùy Hầu Ngọc ở chính giữa đội hình, còn Nhiễm Thuật ở hàng cuối người trong đội này đều chơi tennis, không giống với các đội khác điền kinh còn có nam sinh cao trên một mét bảy, nhưng mà trong đội tennis thì Nhiễm Thuật vinh dự trở thành một trong những người lùn này làm Nhiễm Thuật cảm thấy rất chi là tủi lúc Nhiễm Thuật đang rất không vui thì Hầu Mạch dặn dò cậu “Nếu mà không theo kịp thì cũng đừng chạy nữa, cứ từ từ thôi.”“Xem thường ai đấy? Lúc tôi tập nhảy có thể luyện cả ngày.” Nhiễm Thuật ưỡn ngực, trả lời một cách vô cùng quật Mạch lơ đãng trả lời lại “Lợi hại đó.”Chờ Hầu Mạch đi rồi, Nhiễm Thuật mới hỏi Đặng Diệc Hành ở hàng phía trước “Chạy bao nhiêu mét thế?”“Tùy tình hình, thời điểm khác nhau cường độ khác nhau. Nếu mà nói dạo gần đây thì sáng sớm chỉ cần chạy 2000 mét là được, đội điền kinh chạy 4000 mét.”“Là, là được?” Từ này làm Nhiễm Thuật hoảng hốt.“Đúng rồi đó, có lúc phải thực hiện leo núi 5000 mét mới chân chính là đau khổ tột cùng kìa, đôi khi là 3000 mét, đôi khi còn phải nhảy ếch.”Nội dung thể dục buổi sáng hôm nay là chạy 2000 mét, thực hiện xong có thể đi ăn đối với Nhiễm Thuật lần đầu tiên tham gia thể dục buổi sáng mà nói thì cái này thật sự hơi Hầu Ngọc chạy xong phần của mình thì đi đẩy lưng Nhiễm Thuật, cậu mới kiên trì được đến cuối khi giải tán, Nhiễm Thuật chạy đến nỗi mặt đỏ bừng, đi theo Tùy Hầu Ngọc hùng hùng hổ hổ oán người khác đều đang làm mấy động tác giãn cơ đơn giản, chỉ có hai người bọn họ ủ rũ đi đến nhà Mạch đi đến, làm mẫu cho hai người “Làm theo tôi này, như vậy cơ bắp mới không bị căng cứng, sau này trước khi tập thể dục buổi sáng cũng có thể tự mình giãn cơ một lần.”Sau khi Tùy Hầu Ngọc làm xong mấy động tác theo Hầu Mạch, cậu liền để ý thấy Hầu Mạch cứ nhìn chằm chằm vào mình.“Nhìn cái gì đấy?” Tùy Hầu Ngọc khó chịu hỏi.“Tóc cậu bay hết lên kìa” Hầu Mạch nói rồi giơ tay đè lại tóc Tùy Hầu Ngọc, kết quả vẫn không ấn xuống Tùy Hầu Ngọc xuống tầng lúc tóc vẫn chưa hoàn toàn khi cùng chạy 2000 mét, tóc cậu trực tiếp xù lên luôn, toàn bộ tóc ở đằng trước đều dựng lên. Lượng tóc của cậu vốn dĩ đã nhiều, lúc này quả thực là xù thành một quả cầu lông, thoạt nhìn giống như một nhúm giẻ chùi nồi bằng thép không theo trật tự Mạch đưa tay kéo Tùy Hầu Ngọc đến nhà ăn, để Nhiễm Thuật giúp Tùy Hầu Ngọc lấy cơm, còn hắn đưa Tùy Hầu Ngọc đến chỗ ngồi ngồi lấy trong túi ra một chai nước khoáng, vặn nắp, đổ một ít nước ra lòng bàn tay rồi ấn lên đỉnh đầu Tùy Hầu Ngọc, vuốt đầu tóc xù ngược xù xuôi của Tùy Hầu Ngọc Mạch nỗ lực vuốt xuống, sau khi nhấc tay lên lại thấy ngọn tóc của Tùy Hầu Ngọc vểnh tiếp tục nỗ lực vuốt xuống, nhấc tay, ngọn tóc lại một lần nữa kiên cường chổng lên trời.“Cậu như thế này là vì quăn bẩm sinh hay là lớn lên rồi tóc mới thành đống lò xo vậy?” Hầu Mạch dứt khoát bỏ tay Hầu Ngọc lấy điện thoại mở camera trước ra nhìn tóc mình, cũng dùng tay vuốt vuốt, trả lời “Tôi cũng chịu rồi, như này thật sự là đã tỉa mỏng đi rồi đấy, nhưng mà chưa đến hai ngày sau lại mọc nhiều lắm cho mà xem.”Nhiễm Thuật bê khay thức ăn đến, đặt lên bàn, nhìn thấy động tác của Hầu Mạch tự dưng lại cảm thấy chua loét “Tôi chưa bao giờ dám đụng vào tóc của Ngọc ca như vậy luôn á…”Hầu Mạch buông tay ra, thấy cái đầu xù của Tùy Hầu Ngọc có vẻ đã đỡ hơn nhiều, cười ha ha hỏi “Sao thế?”“Tôi mà chạm vào cậu ấy lâu thì dễ ăn đập lắm.” Nhiễm Thuật chia bữa sáng của cậu ta và Tùy Hầu Ngọc ra, đặt trước mặt bọn Hầu Ngọc nhận ra Nhiễm Thuật có chút triệu chứng của việc ăn giấm, lập tức giải thích “Chỉ vuốt tóc tí thôi.”“Ờ…” Nhiễm Thuật cúi đầu ăn bao lâu sau, Tang Hiến cũng bê bữa sáng của Hầu Mạch qua đây, đặt trước mặt Hầu đúng là phân công lao động rõ nữa không cần Hầu Mạch dặn, Tang Hiến cũng tự giúp hắn lấy Thuật ăn mấy miếng rồi hỏi “Học sinh ban thể dục các cậu ăn bao nhiêu cũng không tốn tiền à?”Đây vẫn là lần đầu tiên cậu được trải nghiệm việc đi lấy cơm lại không cần quẹt thẻ cơm, chỉ cần mặc bộ đồ thể dục này vào, đến cửa dành riêng lấy cơm là được.“Chuẩn luôn!” Đặng Diệc Hành trả lời cùng lúc đó ngồi xuống, nói với Nhiễm Thuật và Tùy Hầu Ngọc “Không có bộ thể dục này thì đều là lớp 10, bọn nó sẽ không được miễn phí.”“Bọn, bọn nó không phản đối à?” Nhiễm Thuật hỏi.“Cái này do trường Phong Hoa chúng tôi truyền lại, bây giờ hợp nhất thành Phong Tự rồi thì cũng không còn chuyện như vậy nữa đâu, có cách nào được chứ. Hai người các cậu đều đang được ăn ké từ huấn luyện Vương đó, nếu không cũng không có đãi ngộ này đâu.”Hầu Mạch cảm thấy cháo chưa đủ loãng, đổ thêm ít nước khoáng vào cháo, trộn đều một lúc rồi nói “Lúc đầu Phong Hoa dùng chiêu đãi ngộ đặc biệt làm mánh lới quảng cáo, giành học sinh thể dục với trường trung học Đông Thể, trường thể thao của tỉnh, đặc biệt là với môn tennis. Miễn giảm học phí, chỗ ở, đồng phục, một ngày ba bữa cơm đều miễn phí hết, chỉ vì chiêu mộ bọn tôi đến.”Tùy Hầu Ngọc vươn tay định lấy trứng gà trong khay, kết quả Hầu Mạch đã lấy trước, giúp cậu bóc vỏ Hầu Ngọc cũng không từ chối, hỏi “Vì sao phải cấp thiết đến thế?”“Trọng tâm của trường bọn tôi là lớp quốc tế, đi du học thì tennis nhiều cơ hội hơn, vậy nên trường bọn tôi rất chú trọng đến môn tennis. Trường còn muốn chiêu mộ một số tuyển thủ có thực lực, đấu ra thành tích, như thế cũng dễ dàng cho việc tuyển sinh sau này. Huấn luyện viên Vương cũng là huấn luyện viên được đặc biệt mời đến, được nhà trường quan tâm chăm sóc đặc biệt. Năm ngoái thành tích của đội tennis bọn tôi vô cùng xuất sắc nên cũng không cần phải mời chào học sinh kiểu vậy nữa, thừa dịp sáp nhập trường liền hủy bỏ cái đãi ngộ đặc biệt này luôn.”Hầu Mạch đặt trứng đã bóc vỏ vào khay thức ăn của Tùy Hầu Ngọc, sau đó tự bóc cho Hầu Ngọc nhìn xung quanh, cầm trứng gà lên ăn một vực trường Phong Hoa của trường bọn họ chỉ có học sinh lớp mười và lớp mười một, bộ đồ thể dục này còn dành riêng cho học sinh ban thể dục lớp mười một, thật sự trông bọn họ đặc biệt nhất sinh ban thể dục cũng có một khái niệm rất đơn giản, đã mặc bộ đồ thể dục này thì chính là người một khi Tùy Hầu Ngọc ăn xong trứng gà, vừa bưng bát lên định húp miếng cháo thì nghe thấy Nhiễm Thuật u oán hỏi “Trứng gà người ta bóc cho ăn có ngon không?”Tùy Hầu Ngọc suýt nghẹn khi nghe cái giọng oán phụ Thuật nhanh nhẹn bóc vỏ trứng của mình, đặt trước mặt Tùy Hầu Ngọc “Ăn!”Tùy Hầu Ngọc húp được miếng cháo xong thì lặng lẽ hai đều là bạn từ nhỏ, không thể tiêu chuẩn kép Hầu Ngọc hiếm khi kinh sợ như vậy.
Tên gốc 我怎么可能喜欢他 Tác giả Mặc Tây Kha 墨西柯 Thể loại Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vườn trường, Cường cường, Thanh mai trúc mã, Tương ái tương sát, 1v1, Học bá Tình trạng gốc Hoàn 138c + 4pn Biên tập Nhóm Cổ Lãng Nguyệt Hành Giới thiệu Nhắc tới Tùy Hầu Ngọc cùng Hầu Mạch, giáo viên của cả hai trường đều là một phen nước mắt nước mũi… Thật là không dễ dàng a! Hai tên tiểu tử thúi này, cuối cùng cũng đi tai họa nhau rồi *vẫy khăn* 1. Chuyện là từ khi hai trường tư thục hợp lại thành một, thì hai giáo bá, đại ca học đường ở cả hai trường đã không ưa nhau rồi. Dĩ nhiên, vốn hai trường khác nhau, mỗi người một địa phương, ai ngờ giờ phải sinh hoạt chung một trường, một núi làm sao có hai hổ??? Thế là theo lẽ thường, cả hai đều xem đối phương như kẻ thù một mất một còn, cứ gặp mặt là phải mỉa mai nhau mới chịu được. Tùy Hầu Ngọc bĩu môi Nhìn cái mặt có khác gì chó không, sao lại đi làm việc của con người thế? Hầu Mạch cười lạnh Nhìn cái mặt hại nước hại dân kìa, lại còn hay cáu bẳn, làm hotboy cái búa ấy, cậu phải làm hotgirl mới đúng. 2. Tùy Hầu Ngọc bị chứng hưng cảm*, mất ngủ nghiêm trọng, bỗng phát hiện ra chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ. Từ đó, bên cạnh Hầu Mạch có thêm một bé quỷ con hay gắt gỏng. 3. Đánh đôi tennis thắng to, hai người đồng đội lại hẹn nhau lên sân thượng cãi vã, đúng là chỉ có Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch làm được. Đồng đội nghe tin thì sốt ruột vô cùng. Một lát sau, Tùy Hầu Ngọc trở về, bờ môi sưng đỏ, khóe miệng còn bị bầm, khiến đám kia tức giận nhao nhao muốn tìm Hầu Mạch để tính sổ. Cho đến khi Hầu Mạch về lớp, trên yết hầu có dấu răng, cổ áo còn bay mất hai cái cúc, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc giải thích “Lúc đánh bóng anh không có cười với đám con gái thật mà, mắt anh trời sinh đã vậy rồi.” Thôi giải tán… 4. Phóng viên Mời hai vị dùng bốn chữ để hình dung cách nhìn của mình với người kia. Hầu Mạch Yêu không nỡ rời. Tùy Hầu Ngọc Cút mẹ anh đi. Phóng viên Bình thường có sở thích gì không? Hầu Mạch Sờ cá*. [*] chơi chữ đồng âm, sờ cá là sờ ngọc, còn có nghĩa là làm qua loa cho xong chuyện. Tùy Hầu Ngọc Đánh khỉ**. [**] đánh Hầu Mạch do chữ Hầu trong tên Hầu Mạch phát âm giống chữ khỉ. Lấy gà theo gà, gả khỉ theo khỉ, câu chuyện về “Không ngủ được” vs “Ngủ say như chết”. “Tôi thích học” thiếu nữ rớt nước mắt công x “lắm tài nhiều tật” xù lông thụ.
Bộ dạng không có tôn nghiêmEdit Andy—Điều làm cho Tùy Hầu Ngọc không ngờ chính là cậu chỉ đang đứng đợi người mà cũng có thể được xem một vở kịch tấu thú vị.—Trung tuần tháng tám, kì nghỉ hè đã qua hơn một nửa. Trời vẫn nóng điên rồ như đầu mùa. Buổi sáng lúc thức dậy rõ ràng đã có một trận mưa phùn nhưng bây giờ nước mưa chẳng còn chút tung tích nào đất khô ráo, kể cả dưới bóng râm cũng không tìm ra nổi một vệt nước. Tất cả những thứ nằm dưới ánh mặt trời đều đang bốc lên hơi nóng, trong không khí tràn ngập mùi nhựa đường nóng sầu kêu khàn cả giọng, có cảm giác chúng nó đang dùng cách này để thông báo với thế gian rằng “tôi vẫn chưa bị nướng chín”, ý chí ngoan Hầu Ngọc dựa vào lan can, cách lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được cái nóng của lan cúi đầu nhìn lon đồ uống trong tay, dùng ngón tay bật mở nắp ra, sau khi uống một hớp hạ nhiệt, tiếp tục nhàm chán nhìn xung như không có bản đồ hướng dẫn thì có lẽ cậu sẽ không bao giờ biết ở giữa thành phố còn có một nơi như thế này có tên là hẻm Tương Gia, trên con đường cao tốc đi tới Lâm thị thành phố Lâm, giữa đường ra khỏi cao tốc, đi xe thêm nửa tiếng nữa là khu vực sầm uất ngăn cách nhau bởi một con hẻm Tương trí này coi như cũng ở trong nội thành nhưng đất đai giống hệt một khu vực bị cô lập, độc lập nằm trong một góc của thành nhìn xung quanh một chút, nơi này không có kiến trúc nào quá cao, tối đa là nhà sáu, bảy tầng, trên đường còn có xe của người khuyết tật đi lại. Các quán cơm cũng chỉ mở quy mô nhỏ, biển hiệu cơ bản viết giống nhau, đều là “quán cơm bình dân XX”.Ngành du lịch ở vùng phụ cận đang trên đà xây dựng phát triển, môi trường sông núi được gìn giữ tự nhiên, cuộc sống coi như khá thoải thể mà nói chỗ này không tệ, ban đêm có khi còn ngắm được sao Hầu Ngọc vừa gọi điện cho chủ phòng trọ, chủ nhà nói đang đánh mạt chược, đánh xong sẽ tới đón cậu, bảo cậu đứng chờ một sống sinh hoạt tiết tấu chậm của trấn nhỏ tiêu khi cúp điện thoại, cậu thấy trên màn hình hiện lên thông báo có người tag cậu, tiện tay bấm vào, nhìn thấy các bạn học trong lớp đang chửi ầm lên, khí thế như sắp hẹn đi đánh kéo lên xem bài đăng, có người đăng một cái ảnh cap màn hình chat, nói nhóm của trường trung học tư thục Phong Hoa công khai diss Tùy Hầu bấm vào bức ảnh, đơn giản là người trong nhóm đang truyền nhau Tùy Hầu Ngọc là người mèo ngại chó ghét, khuôn mặt kinh tởm, nhân cách thấp đó bọn họ điên cuồng khen giáo bá* của trường bọn họ đẹp trai cỡ nào lợi hại cỡ nào, giỏi thể dục cỡ nào, chẳng khác nào thiên chi kiêu tử, sự tồn tại chẳng khác nào “thần linh cứu thế”, có em gái còn lo lắng sau khi khai giảng Tùy Hầu Ngọc sẽ tìm giáo bá của bọn họ gây phiền phức.*giáo bá trùm trường, đại ca trườngCậu nhìn qua loa một lượt rồi tắt mở rộng nâng cấp quy mô, trường cấp ba của Tùy Hầu Ngọc đột nhiên sáp nhập với một trường cấp ba khác, sau khi khai giảng, học sinh của hai trường sẽ đi học cùng bên đang sôi nổi bàn luận, thậm chí có người còn chui vào mấy nhóm của trường đối phương để làm nằm thể thấy, mùa hè năm nay của bọn họ thực sự rất rảnh Hầu Ngọc gõ chữ trả lời Nói theo một cách nào đó thì đánh giá của bọn họ dành cho tôi cũng khá khách Thuật Khuôn mặt kinh tởm? Chỉ sợ bọn họ không biết cái gì gọi là quốc sắc thiên lớp trưởng Cảnh báo! Từ miêu tả nguy hiểm!Nhiễm Thuật ĐM… Không phải tớ muốn quỳ đâu, chỉ là đột nhiên đầu gối hơi Hầu Ngọc bật cười, không để ý tới nữa, tắt điện thoại bỏ lại vào túi. Trong lúc tiếp tục chờ đợi, vừa vặn được xem một màn thể hiện kỹ năng diễn xuất vụng về của hai nam Tùy Hầu Ngọc không xa là một cô gái cũng mới đi từ cửa hàng tiện lợi hình cô gái cao gầy, tóc đuôi ngựa buộc gọn đằng sau, áo thun đơn giản phối với quần ngắn, màu da hơi ngả sang tiểu mạch, khí chất mười phần ngự tỷ, tổng thể ngoại hình nhìn không cậu trai lưu manh tiến tới đùa giỡn, nói “Em gái, chúng ta thêm wechat đi, rảnh rỗi tán gẫu với anh.”Cô gái lời ít ý nhiều trả lời “Lăn.”Sau đó, cậu trai lưu manh bắt đầu động thủ, túm lấy cánh tay cô gái, bộ dạng như thể muốn kéo cô đi đâu người vừa có dấu hiệu chuẩn bị làm ầm ĩ thì từ đâu đó đột nhiên lao ra một cậu trai khác làm anh hùng cứu mỹ nhân, cao giọng hô “Dừng tay!”Hai chữ này hô đến rung động tâm can, làm cho Tùy Hầu Ngọc không nhịn được phì trai lưu manh tức giận trừng mắt với Tùy Hầu Ngọc, ý tứ nhắc nhở đừng có xen vào việc của người Hầu Ngọc cũng cực kỳ phối hợp, kéo vali của mình nhích sang bên cạnh một khoảng, hoàn toàn phớt lờ bọn họ, không muốn ảnh hưởng đến màn trình diễn đặc sắc lúc kéo hành lý lại phát ra âm thanh làm cho cô gái theo bản năng nhìn về phía cậu. Chỉ vẻn vẹn một cái liếc mắt, ánh mắt của cô gái không nỡ rời khỏi người Tùy Hầu Ngọc hình của Tùy Hầu Ngọc rất phù hợp với câu nhận xét “nam chính xé truyện tranh bước ra”.Ặc… hơn phân nửa là truyện dành cho phái nữ, nếu không thì chẳng ai vẽ con trai thành cái bộ dạng như thế nét khuôn mặt của cậu rất đẹp, thậm chí còn có chút tinh xảo quá mức, chiều cao 1m83, không ngoa khi bị nhận xét là mỹ nhân họa cậu đen nhánh, quăn thành từng lọn tự nhiên. Tóc rất dày làm cho khuôn mặt trông càng mày rậm, mắt sáng ánh nước, lông mi vừa dày vừa hơi cong, sống mũi cao thẳng không quá lố, chóp mũi nhỏ, môi màu hồng nhạt, khóe miệng còn đang treo ý cười chế gái chăm chú nhìn Tùy Hầu Ngọc hồi lâu cho nên lúc cậu trai lưu manh và cậu trai cứu người nhìn nhau, sau đó lưu manh âm thầm rời đi, hình ảnh này cô gái không nhìn bản hoàn hảo, diễn viên hết mình, nhưng lại không có khán đến khi cậu trai cứu người đến gần, cô gái mới phục hồi tinh thần nhìn về phía người mới tới.“Cậu không sao chứ?” Cậu trai cứu người ân cần hỏi, bây giờ đã đứng trước mặt cô gái gái vừa nhìn Tùy Hầu Ngọc rất lâu, bây giờ nhìn vị này, tâm lý dù sao cũng không tránh khỏi bị chênh trai này khí chất coi như cũng được, từ trên xuống dưới tổng thể vượt trội hơn người thường một chút. Ngũ quan, nên nói thế nào nhỉ?Nếu như bắt buộc phải dùng thành ngữ để miêu tả thì chỉ dùng được mấy câu như “ly kinh phản đạo”, “phân băng ly tích” mà mắt to nhỏ không đều, bên một mí bên hai mí nhưng cố tình hai mí lại nằm ở bên mắt to hơn, khoảng cách giữa hai mắt hơi xa, mũi cũng được, miệng bình thường, tổ hợp lại với nhau không dễ nhìn cho quan đúng kiểu cái nào cũng cho là mình đẹp nhất, mỗi cái mỗi kiểu, không ai phục gái thuận miệng trả lời “Không sao.”Cậu trai cứu người tiếp tục nói “Tôi sợ tên lưu manh kia sẽ tiếp tục quấy rầy cậu, cậu muốn đi đâu, tôi dẫn cậu đi?”Cô gái rõ ràng chẳng nguyện ý, suy nghĩ vài phút rồi lắc đầu cự tuyệt, sau đó lại đi tới bên cạnh Tùy Hầu Ngọc, “Tiểu ca ca, có thể đưa em về nhà không? Vừa rồi em bị người ta dọa, vẫn còn chút sợ hãi.”Cái gì gọi là “di hoa tiếp mộc*”?*di hoa tiếp mộc dời hoa ghép cây, chỉ việc làm xảo trá, đổi trắng thay đenĐây chính là dời đây, dời một cách tự nhiên và đẹp Hầu Ngọc vừa mới dẫm bẹp lon đồ uống, sau đó ném về phía thùng rác cách đó không xa, lon nước rơi chính xác vào mục tiêu, thuận miệng trả lời “Hờ, ai là anh của cô?”Cậu cực kỳ không thích cái danh xưng tiểu ca ca này, ngập tràn âm dương quái khí, không thể nói chuyện đàng hoàng được à?“Xin lỗi, vậy thì là tiểu đệ đệ?” Cô gái hiểu sai ý của đối Hầu Ngọc ngó lơ, không để ý tới nữa, lấy từ trong túi ra lọ kẹo cao su, đổ hai viên ra lòng bàn tay rồi ném vào mắt của cô gái vẫn chăm chú nhìn cậu, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi chuyện, “Cậu đang chờ người à?”Gò má của Tùy Hầu Ngọc rất đẹp, sống mũi và độ cong của xương quai hàm hoàn mỹ, khi cậu cúi đầu xuống, tóc xõa ra phủ kín trán, độ quăn tự nhiên vừa mỹ nhan tuyệt sắc này rất hiếm khi được nhìn thấy trong cuộc sống bình thường, dù sao thì khoa học kỹ thuật cũng chưa phát triển tới mức tạo ra được một bộ lọc tăng độ đẹp gắn trực tiếp vào mắt Hầu Ngọc ậm ừ đáp lại, phát hiện chủ phòng trọ mới gửi vị trí qua wechat, nhìn theo hướng đi thì đúng là đang đi về phía Hầu Ngọc đứng thẳng người dậy, lúc này cô gái mới nhận ra sau lưng cậu đeo một cái balo mèo, có một con mèo màu đen tuyền nằm bên trong, con ngươi màu xanh, bộ dạng cực kỳ lãnh gái tiếp tục bắt chuyện, hỏi “Con mèo này thật đẹp, nó tên là gì vậy?”“Đại Ca.” Tùy Hầu Ngọc trả gái ngơ mất vài giây, hỏi lại “Hả?”“Mèo tên là Đại Ca.”Cô gái lập tức bị chọc cười, “Tên này rất hay, cũng rất phù hợp với khí chất của nó.”Cậu trai anh hùng cứu mỹ nhân bỏ công bỏ sức ra nhưng lại trơ mắt nhìn cô gái chạy theo người khác, không khỏi có chút cạn lời, đứng thẫn thờ nhìn theo hướng hai người rời khi hai người đi xa, cậu trai lưu manh từ chỗ khuất đi ra, bực bội nói “Cứ thế mà bỏ cuộc à?”“Hừ, thật xúi quẩy, nữ sinh dạo này toàn thích mấy thể loại nam sinh trông ẻo lả như đàn bà thế kia à? Mày xem cái thằng kia…” Cậu trai cứu người nghẹn một phút, cuối cùng vẫn thỏa hiệp, “Đúng là đẹp thật, nhưng mà tao cũng đâu có kém!”Cậu trai lưu manh không muốn tiếp tục nói về vấn đề này, coi như là vừa ngầm đồng ý cho bạn vui, vừa không phải cắn rứt lương tâm nói đó, cậu trai lưu manh thở dài, “Xui xẻo, tao vô duyên vô cớ bị mày đánh mấy lần rồi đó.”Hai tên nhóc nam sinh trước sau không phục, sóng vai ngồi xổm bên vệ đường, mặt mày đen thui.—Chân của người chủ phòng trọ ra đón Tùy Hầu Ngọc có chút cà Hầu Ngọc chú ý tới điểm này, chủ động kéo vali đi về phía ông phòng trọ thoạt nhìn khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người hơi mập, ánh mắt lướt nhìn cô gái đi đằng sau, hỏi “Đợi cô bé kia nữa à?”“Cháu không quen cậu ấy.”“Không phải bạn gái?”“Không phải.”Chủ phòng trọ muốn giúp Tùy Hầu Ngọc kéo vali hành lý, bị Tùy Hầu Ngọc cự phòng trọ cười ha hả nói “Chú còn tưởng cháu ra ngoài thuê phòng trọ với bạn gái, hóa ra là không phải à?”“Cháu ở một mình.”“Sao lại chọn ở khu này?”“Mấy chỗ khác quản lý quá nghiêm, cháu là vị thành niên, không tự thuê được.”Chủ phòng trọ đã hiểu, gật gù, “Đúng là ở chỗ này không ai quản thật, rất tự do, nhưng cháu ra ngoài thuê phòng người nhà có biết không?”Tùy Hầu Ngọc theo chủ phòng trọ tiến vào một khu nhà, lúc xách vali lên tầng, vừa đi vừa trả lời “Cháu không nói cho hai nhà bên đó biết.”“Hai nhà?”“Vâng, ly hôn, mỗi người có gia đình riêng, còn không phải là hai nhà?”Tùy Hầu Ngọc dọn ra ngoài thuê phòng cả hai bên nhà đều không biết, vẫn còn tưởng cậu ở nhà của đối phòng trọ không hỏi tiếp phương diện đó nữa, chuyển sang thông báo một số điều cần chú ý, vị trí của một số cửa hàng ở gần, “Người quét dọn mỗi ngày 10 giờ sẽ tới, nếu cháu không muốn bị làm phiền thì bấm nút này trên khóa cửa, họ sẽ không vào được.”“Vâng.”Tùy Hầu Ngọc ngồi ở phòng khách nghe tiếng huýt sáo của chủ phòng trọ đi xa dần, yên lặng lấy điện thoại ra lên mạng đặt mua nút bịt đã đóng kín nhưng tiếng huýt sáo ở hành lang vẫn nghe được rất rõ ràng, vấn đề cách âm của khu này thật không dám khen lượng giấc ngủ của cậu cực kỳ kém, thậm chí là lập dị.[Truyện được set “bẫy” để tránh bị reup, các bạn bấm vào >đây< để đọc hướng dẫn tránh “bẫy” nhé bộ này chủ yếu dùng cách 3. Trên wattpad andyh976 vẫn update bình thường.]—Tùy Hầu Ngọc sắp xếp xong xuôi hành lý, nhìn lại khắp nhà một lượt, nhận ra ngoài trời đã chiều muộn rồi. Cậu quyết định xuống tầng đi xung quanh một vòng, tiện thể tìm chỗ nào đó giải quyết bữa chưa được bao xa thì nhìn thấy cậu trai cứu người và cậu trai lưu manh sóng vai đi cạnh chọc cười cả ngày hôm nay của Tùy Hầu Ngọc nằm hết trên người hai cậu trai kia, sau khi nhìn thấy bọn họ, nhịn không được lại cười “phụt” một người kia đương nhiên cũng nhìn thấy cậu, chẳng khác nào kẻ thù gặp lại, cực kỳ đỏ mắt. Chưa kể còn bị nụ cười trào phúng của Tùy Hầu Ngọc kích thích thần kinh nhạy cảm, hai người đi thẳng một mạch về phía người dùng khí thế kinh người đi về phía Tùy Hầu Ngọc, cơ thể thẳng tắp, cánh tay vung vẩy, lúc tới gần, bọn họ định đặt tay lên vai Tùy Hầu Ngọc thì bị cậu nhẹ nhàng lách người tránh trai cứu người hướng cằm về phía hẻm nhỏ bên kia, giọng điệu âm dương quái khí, “Tiểu ca ca, đi vào hẻm dạo một chút nhé?”Câu này rõ ràng là đang dùng nghĩa bóng, hẳn là đã bị cậu chọc giận nên muốn hẹn đánh nhau tìm lại mặt mũi đây Hầu Ngọc cũng cảm thấy chẳng sao, gật đầu đồng ý, đi cùng hai người kia vào con hẻm đi vào trong hẻm, hai tên nam sinh kia đổi ngoắt thái độ, muốn dạy cho Tùy Hầu Ngọc một bài học làm người, chưa đến năm phút đồng hồ, trong hẻm truyền ra tiếng kêu la gào khóc thảm thiết của hai vị kia, cực kỳ thê thảm, chẳng khác nào cảnh tượng phạm nhân bị ép bức cung thường thấy trên phim truyền hẻm này cũng rất kì lạ, mặc cho bên trong gào rú thành cái dạng gì, người bên ngoài cũng chẳng ai muốn đi vào, cần làm gì thì làm đó, bước chân đi ngang qua vô cùng vững vàng, không nhanh không lâu sau cuối cùng cũng có một nam sinh đi vào, bước chân chậm rãi, lúc đi còn nghiêng đầu nhìn xem rốt cuộc là ai đang đánh nhau với cậu trai kia nhìn thấy nam sinh mới tới, mắt sáng bừng như gặp được cứu tinh, hưng phấn hô lên “Đại sư huynh!”“Ờ.” Nam sinh được gọi là đại sư huynh kia lười biếng trả lời, ngồi lên một thùng dầu ở gần đó, hỏi “Có chuyện gì thế?”Nhìn kỹ sẽ thấy trên thùng dầu có đặt vài miếng ván gỗ, rất tiện để ngồi, hiển nhiên là những người này thường xuyên đến đây, vô cùng quen Hầu Ngọc cũng nhìn thấy vị vừa mới tới, hết sức phối hợp dừng tay, nhiều thêm một người cũng chẳng hề khiến cậu sợ hãi, còn tận tình đứng gọn sang một bên chờ bọn họ tán chán lấy lọ kẹo cao su trong túi ra, đổ hai viên nhét vào miệng sư huynh nghiêm túc nghe bạn mình mếu máo kể lại mọi chuyện, mắt liếc nhìn Tùy Hầu Ngọc một cái, sau đó rất nhanh liền dời khi nghe xong đầu đuôi câu chuyện, đại sư huynh trầm giọng tổng kết, “Vậy tức là bọn mày khiêu khích người ta, sau đó bị đánh ngược lại? Vậy thì đáng đời, ê tiểu ca ca, cậu cứ tiếp tục đi.”Đại sư huynh nói xong, làm một động tác “xin mời ngài cứ tự nhiên” rồi thật sự không quản Hầu Ngọc nhướng mày, khá bất ngờ với thái độ xử lý này. Vị kia thế mà thật sự thản nhiên ngồi ở trên thùng dầu, dùng tư thái xem trò vui hóng Hầu Ngọc nhìn lại hai nam sinh mặt mày xám xịt, vung nắm đấm lên, lần thứ hai động thủ đánh sư huynh ngồi ngay gần đó, dễ dàng nhìn được ra Tùy Hầu Ngọc là người có học qua võ thủ của Tùy Hầu Ngọc gọn gàng dứt khoát, có tính thực chiến cao, không phải mấy trò mèo khoa tay múa chân, hai thằng bạn này của hắn dù có là học sinh thể dục thì cũng đánh không lại được, bị đánh cũng là chuyện dễ thằng bạn tốt của hắn bây giờ chẳng khác nào hai bao cát, thỉnh thoảng vẫn quật cường đánh lại, nhưng dù sao thì bao cát cũng không thể đánh được tác đánh lại khua khoắng linh tinh, lúc bị đánh thì khóc thét kêu gào thê thảm ra vẻ oan ức lắm, làm cho đại sư huynh ngồi xem mà thổn thức, “Ôi chao, chậc chậc chậc…”Nghe thấy âm thanh kia, Tùy Hầu Ngọc đột nhiên dừng tay, ánh mắt hoài nghi nhìn vị đằng sau liệu có phải muốn ném đá giấu tay hay đột nhiên quay đầu lại, đại sư huynh cũng ngẩn người, buồn bực hỏi “Sao thế? Cảm thấy đối thủ quá yếu nên không hài lòng?”Nói xong liền lấy điện thoại ra, mở đèn pin, giơ lên tiếp tục hỏi “Hay là tôi chiếu sáng để cậu nhìn được rõ hơn nhé?”Tùy Hầu Ngọc cảm thấy vị này tám phần mười là một tên quái thai, nhưng mà cậu cũng chẳng có ý định tra xét rõ ràng.“À, không sao.” Tùy Hầu Ngọc trả lời một câu rồi quay lại đánh tốt của đại sư huynh bị đánh thêm một lúc, không chịu nổi nữa lại bắt đầu gọi hắn “Đại sư huynh! Đại sư huynh!”Hắn từ chối cực kỳ dứt khoát “Không giúp.”“Không phải… Đại sư huynh, huynh ra giá đi!”“Ồ, được thôi.” Cuối cùng hắn cũng động giá rất nhanh, nhưng chủ yếu là do Tùy Hầu Ngọc tự ngừng người bị đánh tôi nhìn anh anh nhìn tôi một lúc, không hẹn mà gặp lập tức trốn ra sau lưng đại sư dạng mất sạch tôn nghiêm.—Tác giả có lời muốn nóiCông, thường được mọi người gọi là đại sư huynh, bởi vì không thích bị người khác gọi là Hầu không hẳn bị bệnh mất ngủ mà là không hề cảm thấy buồn ngủ, thường xuyên thiếu ngủ dẫn đến tâm tình không tốt, trong người lúc nào cũng nôn là câu chuyện thanh xuân của một đám quỷ nhỏ ấu trĩ ngốc nghếch, tính cách khác nhau, mỗi người đều có khuyết điểm riêng, có trưởng thành, có chữa lành và có nhiệt Hầu Ngọc Quá văn chương Mạch Đây là câu chuyện truyền cảm hứng cầm vợt lên làm đồng đội, bỏ vợt xuống khô máu với Hầu Ngọc Cậu xem lại cách dùng từ hộ tôi Mạch Tôi cầm vợt lên mới được ôm cậu, bỏ vợt xuống sẽ bị cậu đánh chết*** Hết chương 1Andy Nhắc đại sư huynh trong đầu lại văng vẳng câu “đại sư huynh, sư phụ bị yêu quái bắt đi rồi.” = Đừng quên ngài mèo Đại Ca nha quý vị, giá trị vũ lực của ngài tởm lắm =
Hầu Mạch & Tùy Hầu Ngọc “Tôi thích học” thiếu nữ rớt nước mắt công & “Lắm tài nhiều tật” xù lông thụ. VĂN ÁN 1 1. Hai trường cấp ba tư thục sát nhập lại với nhau, có hai vị đại ca vừa gặp đã thấy ngứa mắt, suốt ngày lao vào cắn xé nhau. Tùy Hầu Ngọc bĩu môi nhìn đối phương Nhìn cái mặt có khác gì chó không, sao lại đi làm việc của con người thế? Hầu Mạch cười lạnh nhìn đối phương Nhìn cái mặt hại nước hại dân kìa, lại còn hay cáu bẩn, làm hotboy cái búa ấy, cậu phải làm hotgirl mới đúng. 2. Tùy Hầu Ngọc bị chứng hưng cảm, mất ngủ nghiêm trọng, bỗng phát hiện ra chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ. Từ đó, bên cạnh Hầu Mạch có thêm một bé quỷ con hay gắt gỏng. 3. Đánh đôi tennis thắng to, hai người đồng đội lại hẹn nhau lên sân thượng cãi vã, đúng là chỉ có Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch làm được. Đồng đội nghe tin thì sốt ruột vô cùng. Một lát sau, Tùy Hầu Ngọc trở về, bờ môi sưng đỏ, khóe miệng còn bị bầm, khiến đám kia tức giận nhao nhao muốn tìm Hầu Mạch để tính sổ. Cho đến khi Hầu Mạch về lớp, trên yết hầu có dấu răng, cổ áo còn bay mất hai cái cúc, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc giải thích “Lúc đánh bóng anh không có cười với đám con gái thật mà, mắt anh trời sinh đã vậy rồi.” “Thôi giải tán… 4. Phóng viên Mời hai vị dùng bốn chữ để hình dung cách nhìn của mình với người kia. Hầu Mạch Yêu không nỡ rời. Tùy Hầu Ngọc Cút mẹ anh đi. Phóng viên Bình thường có sở thích gì không? Hầu Mạch Sờ cá. Chơi chữ đồng âm, sờ cá là sờ ngọc, còn có nghĩa là làm qua loa cho xong chuyện. Tùy Hầu Ngọc Đánh khỉ. Đánh Hầu Mạch do chữ Hầu trong tên Hầu Mạch phát âm giống chữ khỉ. Lấy gà theo gà, gả khỉ theo khỉ, câu chuyện về “Không ngủ được” vs “Ngủ say như chết”. VĂN ÁN 2 Update 1. Hai trường cấp ba tư thục sát nhập lại với nhau, có hai vị đại ca vừa gặp đã thấy ngứa mắt, suốt ngày lao vào cắn xé nhau. Tùy Hầu Ngọc trong mắt cậu học sinh ban thể dục là Ẻo lả. Còn cậu học sinh ban thể dục trong mắt Tùy Hầu Ngọc Lưu manh. 2. Tùy Hầu Ngọc bị chứng hưng cảm, mất ngủ nghiêm trọng, bỗng phát hiện ra chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ ngon. Từ đó, bên cạnh Hầu Mạch có thêm một bé quỷ con hay gắt gỏng. 3. Xuất phát điểm là đối thủ một mất một còn, sau đó cơ duyên trở thành cộng sự đánh đôi tennis, cuối cùng là thi đấu giải quốc gia. Quả nhiên đạt giải quán quân vẫn thơm hơn làm giáo thảo nhiều. * Một câu chuyện đầy cảm hứng giữa “Ngủ không được” và “Ngủ không tỉnh”. [Song đại lão, song học thần, ban thể dục] [Cộng sự đánh đôi tennis] [Trúc mã] [Ràng buộc đặc biệt với nhau] Một câu tóm tắt Con đường chinh phục ước mơ của hai chàng trai đánh tennis đôi. Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên chỉ đảm bảo đúng khoảng 70% nội dung. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage ❤ Pr phèn ẻ của gia đình CP phụ của bộ này đã có truyện riêng Sao anh chưa đến dỗ em đi.
Hầu Mạch hỏi câu này xong, mấy người đang ngồi xem trận đấu đều cười ồ cả Tang Hiến luôn tỏ vẻ buồn ngủ không muốn tỉnh cũng cười Hầu Ngọc nhăn mi nhìn đám người kia, biểu tình cho thấy rằng nếu còn cười nữa thì cậu sẵn sàng lao vào đánh nhau luyện viên quát lớn “Hầu Mạch em đừng có nói lung tung, mau tập trung vào trận đấu.”Hầu Mạch trở lại vị vừa rồi Tùy Hầu Ngọc và Đặng Diệc Hành thi đấu còn có thể gọi là ngang bằng thì đến lúc so sánh cùng Hầu Mạch, tính chất đã khác hoàn toàn. Dường như đã trở thành một loại đùa giỡn đội lốt so tài giữa tuyển thủ chuyên nghiệp và người nghiệp dư. Truyện Ngôn TìnhThời điểm thi đấu chính thức Hầu Mạch chưa từng làm vậy, nhưng hôm nay, hắn như đang cố ý trêu chọc đối nhiên, Tùy Hầu Ngọc càng đánh mặt càng thối, cảm thấy nhục nhã khi bị đùa năng khống chế bóng của Hầu Mạch rất mạnh, sau vài hiệp tốc độ và đường đi của trái bóng đều do hắn khống chế, dù Tùy Hầu Ngọc có quyền giao bóng cũng vô giác cùng Hầu Mạch so đấu chính là bước cao bước thấp, rất không thoải như lần phản công này vậy, Hầu Mạch tâng bóng lên, thả chậm rồi mới bất ngờ đánh trả co một hồi, Tùy Hầu Ngọc nhận ra rằng mình không thể địch nổi đối thủ. Hầu Mạch hiển nhiên thành thạo, điêu luyện vô cùng, bằng không làm sao có thể đánh mà như trêu đùa thế này được?Nói cho cùng, Hầu Mạch vẫn là tuyển thủ chuyên nghiệp bộ môn quần vợt, từng tham gia không ít trận tranh tài lớn nhỏ, kinh nghiệm thực chiến nhiều, đã thế còn gặp qua các đối thủ so với Tùy Hầu Ngọc lại càng chuyên nghiệp hơn, tất nhiên dư sức đối phó với đánh không tệ, tuy nhiên chưa từng trải qua bất cứ huấn luyện bài bản nào, chỉ là học từ giáo viên trong lớp thể dục, bình thường có chơi bóng thì cũng chỉ coi như là giải trí mà với tuyển thủ nghiệp dư, kĩ năng của Tùy Hầu Ngọc chắc chắn có thể coi là khá ổn chạm trán với tuyển thủ chuyên nghiệp, Tùy Hầu Ngọc hiển nhiên đánh không Mạch kết hợp bước chân dài ngắn cùng khả năng di chuyển thuần thục, cộng với tư duy nhanh nhạy, không gian ba chiều của toàn bộ sân tập đều nằm trong đầu, hắn có thể lợi dùng toàn bộ để thực hiện áp chế tuyệt có thể nắm rõ toàn bộ động tác phản công của Tùy Hầu Ngọc, chưa từng dự đoán sai bước cú đánh xoáy trên cao, rồi lại nối tiếp một quả bóng xoáy ngược từ bên dưới, Tùy Hầu Ngọc không thể đỡ được, trận đấu chính thức kết Mạch thành viên khác bắt đầu reo hò nhưng không có quá nhiều hưng phấn, bọn họ đều biết chắc chắn Hầu Mạch sẽ thắng như một lẽ hiển qua, họ cảm thấy Hầu Mạch diệt được khí thế phách lối của bên kia nên cực kì hả Hầu Ngọc đánh xong, cảm thấy rất không cầm vợt nói với Hầu Mạch đang chuẩn bị rời đi “Thêm lần nữa.”Hầu Mạch xoay người nhìn về phía Tùy Hầu Ngọc, hất cằm mỉm cười “Được thôi.”Ngữ khí ngả ngớn, thậm chí là tùy tiện nhưng điệu cười sảng khoái này không hề mang vẻ làm màu sượng trân mà ngược lại, đẹp trai vô người lần nữa bắt đầu trận đấu thứ luyện viên cũng không để đám nhốn nháo kia ngồi xem tiếp, ông sắp xếp bài tập huấn luyện khác xong liền đứng một bên quan sát Tùy Hầu Ngọc thi hai ván ông đã nhìn ra được vài vấn đề, đột nhiên nói với Tùy Hầu Ngọc “Tạm thời đừng đánh theo đường cong, ma sát của em chưa đúng, cứ đánh như vậy sẽ chỉ gây bất lợi.”Tùy Hầu Ngọc biết huấn luyện viên đang hướng dẫn mình nên chú tâm lắng cần có thể bóng cong là nhược điểm của Tùy Hầu Ngọc, nhưng cậu lại luôn xài phương pháp này dẫn đến kết cục không thể điều khiển bóng đến đúng vị đã không phải ưu thế, chi bằng dứt khoát từ bỏ, đổi sang cách đánh Mạch cũng không quan tâm huấn luyện viên chỉ điểm đối thủ, tiếp tục thi đấu, đánh bóng sang hướng ngược lại với phán đoán của Tùy Hầu bình thường trong tình huống này căn bản không kịp xoay nhiên, với thể chất linh hoạt và sự nhanh nhẹn đến khó tin của Tùy Hầu Ngọc, cậu cấp tốc xoay người, dùng vợt cản bóng rồi nhanh chóng tiếp đất điều chỉnh vị trí ngay lặp tình không chút gợn sóng của Hầu Mạch cuối cùng cũng xuất hiện vết nứt, trong mắt đầy kinh Hầu Ngọc rõ ràng là phản ứng theo cảm tính, cảm giác bóng rất mạnh, dù dự đoán sai cũng kịp thời chặn này rốt cuộc từng luyện những cái gì thế? Thân thể sao mà mềm dẻo đến vậy?Nhưng cho dù có một nháy mắt khiến người kinh ngạc, Tùy Hầu Ngọc vẫn như cũ không thắng được Hầu thứ hai Hầu Ngọc như đang giận lẫy, căm tức nói “Thêm một ván nữa.”Giọng điệu cực kì hung ngoan cố, rõ ràng không chịu nhận Mạch đến là hăng hái, tiếp tục đánh cùng Tùy Hầu nhìn hai người họ hưng phấn như vậy, nói thật ra, chơi quần vợt yêu cầu thể lực thật sự rất lớn. Khi luyện tập thì ba set thắng hai, lúc thi đấu thắng được ba trong năm set là đã cực kì tiêu hao sức lực, đến cuối cùng có khi so xem ai gục trước. Cho nên tuyển thủ thi đấu tennis luyện tập thể lực vô cùng khắc nghiệt, Hầu Mạch và Tang Hiến đều là người có thể lực tốt nhất người chơi nghiệp dư như Tùy Hầu Ngọc, vóc dáng tuy hơi gầy, thế mà lại có thể trụ vững sau nhiều ván đấu, dường như không biết mệt mỏi là luyện viên càng nhìn Tùy Hầu Ngọc lại càng xúc động mạnh mẽ, trong lòng chỉ có duy nhất một ý nghĩ Chính là người định phải nắm chặt trong nhóc này quá thích hợp để đánh tranh tài thứ ba kết thúc, việc tập luyện của những thành viên khác đã xong từ lâu, ngay cả Nhiễm Thuật cũng bám lấy rào chắn nhìn vào trong, huấn luyện quân sự hình như cũng cho giải tán Hầu Ngọc một lần nữa bị đánh bại, đang định đuổi theo vừa muốn mở miệng thì ngay lập tức bị Hầu Mạch ngắt lời “Không đánh nữa, hết giờ rồi.”“Hết giờ?”“Đúng vậy, hết giờ, không làm việc nữa.” Hầu Mạch nói xong, đi thẳng đến phòng nghỉ cầm lấy đồ của Diệc Hành vẫn luôn vụng trộm xem so tài, thấy Hầu Mạch đánh trận nào thắng trận đó nên cảm thấy tự tin tràn trề lắm, đặc biệt đi tới khoe khoang với Tùy Hầu Ngọc “Với Hầu Mạch thì chơi quần vợt chỉ là giải quyết việc vặt mà thôi.”“Ý cậu là gì?” Tùy Hầu Ngọc tay nắm vợt, sắc mặt âm trầm hỏi Đặng Diệc Hành.“Trường có miễn giảm học phí cho học sinh thể thao, nếu không đại sư huynh đã chẳng vào ban này. May mà trường có đội tennis lợi hại, tham gia thi đấu còn có thể giành được tiền thưởng nên nó mới chịu đi đấy. Trước đó, đội tuyển tỉnh có nhìn trúng mà nó cũng không thèm. Kì thi mà không có học bổng nó cũng chả có tí hứng thú nào, bằng không sao chỉ ở lớp mười bảy.”Tùy Hầu Ngọc không nói gì nữa, trả vợt chuẩn bị rời đi thì bị thầy Vương gọi lại “Em tên gì? Có muốn gia nhập đội bóng không?”Tùy Hầu Ngọc không cảm thấy hứng thú nên thuận miệng trả lời “Em không ạ.”“Không muốn vượt qua em ấy sao?” Huấn luyện viên chỉ về phía Hầu Mạch vừa mới bước Hầu Ngọc nhìn sang Hầu Mạch đang cầm khăn mặt lau mồ hôi, bỗng dưng bị chỉ trỏ cũng không hoảng hốt, nói với huấn luyện viên “Cậu ấy chưa đủ trình độ, muốn vượt qua em còn khó lắm.”Tùy Hầu Ngọc nhìn Hầu Mạch lướt qua, môi mím Vương nhìn hắn rời đi, cười ha hả hỏi Tùy Hầu Ngọc “Thế nào? Có muốn thử luyện tập không?”Đặng Diệc Hành nhìn thoáng qua thăm dò, sau đó phàn nàn với Tang Hiến “Huấn luyện viên chỉ khi đào bẫy bắt thỏ mới hiền lành như vậy.”Tang Hiến xách túi của mình lên, nói “Cậu ta rất có linh tính, huấn luyện viên sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.”Bên này, Tùy Hầu Ngọc nghe xong có hơi dao động “Em xin phép suy nghĩ thêm chút ạ.”Huấn luyện viên Vương cười đến hiền hòa “Được, em tên gì?”“Tùy Hầu Ngọc.”Lúc Nhiễm Thuật tới đã thấy Tùy Hầu Ngọc đang bừng bừng tức giận trở Thuật liên tục ngoái đầu nhìn, sau đấy đành đi theo Tùy Hầu Ngọc trở lại phòng ngủ, không dám hỏi đến nơi, áp suất quanh Tùy Hầu Ngọc đã giảm xuống rất cùng phòng xem chừng cảm nhận được, bước vào mà đến thở cũng chẳng dám thở mạnh, sợ chọc phải bình thuốc Thuật cũng không hỏi gì, lôi ra một cái túi vải bạt không biết lấy từ đâu trải trên đó, cậu chàng đem chiếc chăn bông ban đầu nhét vào, xếp xong đem nước vẩy lên rồi nhân lúc chăn còn hơi ẩm, nhanh chóng vuốt các góc cạnh vuông Thuật nhủ thầm, như này chỉ cần đợi tới sáng mai, ngủ dậy đem chăn mền của mình nhét vào tủ rồi đem cái chăn gấp sẵn này ra thảy lên giường là quá Hầu Ngọc còn đang xoắn xuýt mấy ván tennis, bị đánh bại khiến cậu cực kì không trước kia từng đại diện trung tâm đào tạo tham gia cuộc thi khiêu vũ, thắng cả giải chuyên nghiệp. Còn tennis dù không phải môn được luyện tập thường xuyên nhưng thua liền tù tì ba trận, cậu chẳng thể nào chấp nhận lúc nóng nảy, Tùy Hầu Ngọc nghe thấy “Bạch bạch bạch”, quay đầu nhìn thì thấy Nhiễm Thuật đang gấp chăn bông mà vật lộn như xây thành, nhịn không được nói “Đây có thể là tiếng bạch bạch bạch to nhất trong đời cậu đi.”Nhiễm Thuật ngồi xổm bên cạnh suy tư một hồi, phàn nàn “Sao, sao, làm sao tự dưng chạy được?”Tùy Hầu Ngọc bật ở trước mặt Nhiễm Thuật chính là bộ dạng bè tốt của Tùy Hầu Ngọc rất ít ỏi, trong phòng ngủ này ngoài Nhiễm Thuật ra, quan hệ của cậu với mấy người khác đều chỉ thường không thân nhưng những lúc Tùy Hầu Ngọc cần, đám người này sẽ sẵn sàng trợ bọn họ tự nguyện nghe theo Tùy Hầu Ngọc nhưng quan hệ vẫn không thân thiết cho cùng thì Tùy Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật đã là bạn từ nhỏ, hai người cùng nhau lớn lên, chắc chắn thân mật hơn người Thuật biết, Tùy Hầu Ngọc lúc thơ ấu còn có một người bạn nhỏ nữa thân thiết hơn nhưng cậu chưa từng gặp đâu đứa bé kia là người ngoại quốc, sau khi trở về nước bị mất liên hệ với Tùy Hầu nên tính đến bây giờ, Nhiễm Thuật là người bạn duy nhất của Tùy Hầu luyện quân sự đến ngày thứ tư thì huấn luyện viên không còn khắt khe như trước. Chạng vạng tối, các lớp tổ chức hát hò, lớp 11-17 ngay lập tức trở thành điểm tụ là vì quan hệ của Hầu Mạch và học sinh ban thể dục khá tốt, hai là trong lớp có Nhiễm Thuật nhân duyên không tệ chút cùng là bởi lớp này có giá trị nhan sắc cao ngất, mới có mấy ngày cả trường đã nghe tiếng đôi khi bọn họ đi ngang qua một lớp đang giữa lúc nghỉ ngơi, lập tức nghe thấy tiếng lao xao, bàn luận “Lớp mười bảy kìa.”“Hầu Mạch học lớp đó đúng không?”“Thế kia chính là Tùy Hầu Ngọc?”“Mặt Nhiễm Thuật thật sự nhỏ quá.”“Vẫn là Tang Hiến soái nhất.”Thị hiếu huấn luyện viên của lớp vô cùng sắc bén, dạy cho bọn họ những bài hát rất có khí phách, ví dụ như “Đại đao khúc quân hành”. Lớp mười bảy hát bài này phải nói là vô cùng hào nghe mỗi một ca khúc đến hai ngày, học sinh bắt đầu phản nay, sáu lớp vây lại thành một vòng, xung quanh còn có các lớp khác ồn ào hưởng người hình như đã thống nhất trước, bắt đầu hô tên “Nhiễm Thuật, Nhiễm Thuật biểu diễn chút đi!” Có tiếng bồi thêm “Nhăn nhó cái gì, nam sinh đừng có e thẹn như vậy.”Nhiễm Thuật nghiêng người thì thầm với Tùy Hầu Ngọc “Mấy, mấy chữ này từ hồi cấp hai tớ nghe hoài, chả có gì mới mẻ.”Nói xong đứng dậy đi ra giữa vòng, bước chân không hề luống có người mang loa đến, tuy phát ra âm thanh hơi lớn lại không chuẩn lắm xen lẫn tạp âm nhưng xài trong lúc này cũng tạm coi là Thuật đi qua “Mở, mở cho tớ đoạn nhạc thật khí phách vào.”Nhiễm Thuật học múa từ hồi nhỏ, từng tham gia cuộc thi cho nhóm thanh thiếu niên, thể loại thi đấu như thế mà còn đứng ở vị trí trung tâm, có thể thấy được thực lực đáng gờm của nhiều đoạn nhạc nếu thư thấy quen, cậu lập tức có thể nhảy được ngay bởi vì ngoại trừ những bài được dựng riêng, cái khác đều có sẵn vũ đạo, nương theo đó học rất tại Nhiễm Thuật để mấy người kia tùy ý bật nhạc, cậu đều nhảy được hết. Khiêu vũ nhiều năm rồi nên Nhiễm Thuật đương nhiên có thể nhảy cầm loa giơ tay ra hiệu “oke”, bật một khúc đồng ca Thuật nghe thấy tức giận chống nạnh, giậm chân đi về người khán giả tưởng Nhiễm Thuật bỏ về, nhốn nháo cả lên, không ngờ lại thấy cậu đang lôi kéo Tùy Hầu Ngọc lên biểu diễn Hầu Ngọc vô cùng phản đối, quăng Nhiễm Thuật ra ngồi xuống, cuối cùng bị Nhiễm Thuật ôm chặt eo ỉ ôi nài Hầu Ngọc không thích người khác đụng chạm, dù là Nhiễm Thuật cũng không ngoại lệ. Cậu tránh khỏi cái móng heo của Nhiễm Thuật, chủ động đi ra giữa vòng tròn, tránh cứ dây dưa Tùy Hầu Ngọc không chịu thì Nhiễm Thuật chẳng thể nào ép được. Nhưng cách thức hai người ở chung chính là như vậy, Nhiễm Thuật lèo nhèo đôi chút là Tùy Hầu Ngọc sẽ chiều theo người lên sân, kéo theo tràng tiếng la hét của đám nữ nữ sinh tiếp xúc lâu đều biết tính cách của Tùy Hầu Ngọc, bình thưởng chả dám ồn ào quanh cậu. Nhưng nay là Nhiễm Thuật kéo Tùy Hầu Ngọc lên đó, khoảnh khắc ngàn năm có một nên các cô tất nhiên cực kì hưng phấn, tranh thủ thét chói tai, gây náo động cả khoảng cầm loa rất biết nắm thời cơ, chờ hai nam sinh đứng ngay ngắn liền phát nhạc nổi lên, Nhiễm Thuật bắt đầu phiêu theo nhạc. Đừng nhìn người cậu gầy mà lầm, đến lúc nhảy lực đạo mạnh mẽ, sức kéo sức bật ổn thỏa, vô cùng mãn Hầu Ngọc ít nhiều cảm thấy ngượng ngùng, xoắn xuýt trong chốc lát liền bắt đầu nhảy hơi động chút, đám con gái la hét chói sinh bây giờ yêu cái đẹp không phân biệt giới tính, chị gái xinh đẹp hay em trai soái khí, thích hết. Đối với Tùy Hầu Ngọc nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, các cô nàng lại càng Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật nhảy điệu của nhóm nhạc nữ, chủ yếu tập trung ở các kiểu xoay hông, khó tránh khỏi có xíu hơi hướm nữ nhiên nếu kĩ thuật vũ đạo của bên nam tốt thì đều có thể biến đổi thành cảm giác thoải mái, không gây cho điệu múa cái sự thiếu hài hòa mà còn mang theo chút nam khoảng thời gian hai người nhảy nhót, có mấy nữ sinh lớp khác đột nhiên đến gần Hầu Mạch “Hầu Mạch!”Hầu Mạch quay đầu nhìn, là nhóm con gái thường tán gẫu với Tùy Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật, nhưng không may là hắn chẳng nhận thuận miệng hỏi “Có chuyện gì sao?”“Đằng ấy có thể cho bọn tớ nick Wechat được không? Bạn của tớ muốn xin, là mỹ nữ đấy nha.”Hầu Mạch thản nhiên cười hỏi “Thích kiểu như tôi ư?”“Đúng đúng!”“Thật có mắt nhìn, tôi cũng rất yêu thích mình.”“Không cho thì không cho! Có cần phải tự luyến vậy không?”Hầu Mạch cười cười, cùng mấy nữ sinh này trò chuyện, hỏi “Các cậu rất thân với Tùy Hầu Ngọc đúng không?”Một nữ sinh nhẹ gật “Tớ trước kia cùng lớp với cậu ấy.”“Tùy Hầu Ngọc rốt cuộc là học gì mà môn nào cũng biết vậy?”Đánh nhau, tennis, bây giờ là khiêu sinh ôm gối ngồi cạnh giới thiệu “Hầu Ngọc coi như là người đặc biệt, chúng tớ cũng không biết cậu ấy đã học những gì, nhưng nói chung là cái gì cũng biết.”“Thiên phú dị bẩm?”“Cũng không đúng.” Cô nàng thở dài, “Hầu Ngọc từ nhỏ tham gia một trung tâm huấn luyện, cứ tan học là có thầy giáo ở đó đi dẫn đi.”Hầu mạch “A” một cái, lớp đào tạo?Nữ sinh tiếp tục “Từ nhỏ, bất kể là cuối tuần, tan học, nghỉ đông hay nghỉ hè, toàn bộ thời gian của cậu ấy đều trải qua trong trung tâm huấn luyện. Dạy cái gì cậu ấy học cái đó. Trung tâm còn chuyên môn sắp xếp huấn luyện viên một đối một đến tận rạng sáng.”“Sao học muộn như vậy?”“Trường hợp của Hầu Ngọc hơi đặc thù. Cậu ấy không ngủ được, mà rảnh rỗi thì lại sinh nông nổi, nên chẳng thà dứt khoát lên lớp để tránh bản thân rảnh hơi quá.”Hầu Mạch xem như chắc chắn Tùy Hầu Ngọc có chứng hưng chứng cơ bản phù nhiên hắn có chút buồn bực, thắc mắc “Thế cha mẹ cậu ấy đâu?”“Bệnh của Hầu Ngọc là do cha mẹ tạo thành, cậu ấy vừa ra đời không lâu cha mẹ đã đòi ly hôn. Hai bên bận lập gia đình riêng, không ai thèm quan tâm nên từ nhỏ đã chẳng có ai dỗ cậu ấy đi ngủ, đều là khóc mệt quá thì thiếp đi. Lâu thành bệnh, cha mẹ cậu ấy biết lại càng chê bôi, cũng mặc kệ, chỉ đưa tiền rồi ném vào trung tâm tự sinh tự diệt, trước giờ chưa từng hỏi tới.”Hầu Mạch nghe xong, lâm vào trầm mặc, đột nhiên nhướng mày “Cậu biết rõ nhỉ.”“Dáng dấp đẹp trai đều là nhân vật phong vân, mỗi người biết chút ít, chắp vá lại thành câu chuyện chỉnh tề. Cậu không biết chứ Nhiễm Thuật cùng Hầu Ngọc là trúc mã với nhau, trước đây còn học cùng lớp vũ đạo.”“Ồ…”Nữ sinh nói xong, ấm ức “Trò chuyện nhiều như thế rồi mà vẫn không cho nick Wechat sao?”Hầu Mạch bất ngờ hạ giọng “Có muốn nick của Tang Hiến không?”Cô nàng nháy mắt vui vẻ “Muốn.”Hầu Mạch không chút khách khí bán nick Wechat của thằng bạn khiến cho mấy cô bé nhao nhao đầy hưng nhóm nữ sinh giản tán, Hầu Mạch mới hỏi Đặng Diệc Hành “Bình thường mở mồm ra là nhắc đến gái, giờ người ta đến, sao mày im lặng thế?”Đặng Diệc Hành nhìn những bóng hồng đi xa, thở dài “Đừng nhắc nữa, hễ thấy nữ sinh là tao đều cuống hết cả người lên.”“Có tiền đồ quá ha.”Lúc này, giữa sân tự dưng náo nhiệt hẳn lên, hóa ra có mấy nam sinh trường Phong Hoa đến đòi dance battle, Hầu Mạch có quen mặt vài do không chịu để bên Thanh Tự dành hết nổi bật nên tới khiêu khích đây Diệc Hành quan sát một hồi “Mặc dù muốn tao bao che khuyết điểm nhưng nói thật, lớp trưởng nhảy quá chuyên nghiệp. Ba thằng bên mình toàn lăn lộn trên đất, động tác chả có mấy, cứ lộn tới lộn lui.”Hầu Mạch cười “Cái này gọi là tuyệt kỹ Hip-hop.”“Tao dự là mấy thằng kia sắp bị vả sấp mặt, tao đánh nhau với Tùy Hầu Ngọc mấy lần rồi, nó không sợ đánh chính diện đâu, chỉ sợ bị làm nũng thôi.” Đặng Diệc Hành như biến thành người hiểu Tùy Hầu Ngọc Mạch nâng cằm hứng thú quan sát, không đáp Hầu Ngọc chọn một khúc nhạc không quá dữ dội, là một bài hát cổ tốn đi đến giữa sân, chờ đến nhịp điệu quen thuộc, Tùy Hầu Ngọc mới bắt đầu nhảy múa, động tác uyển chuyển, không mạnh mẽ như Hip-hop nhưng từng cái giơ tay nhấc chân đầy nhẹ nhàng, mang lại cảm giác vui tươi thoải múa cố điển của Trung có kiến thức cơ bản từ nhỏ thì rất khó múa được thể loại từng nhịp nhạc, Tùy Hầu Ngọc nâng chân, toàn trường thốt lên đầy cảm của cậu tựa như quả lắc đồng hồ, xoay tròn trên không rồi nhẹ nhàng hạ xuống, uyển chuyển lượn vòng, lại nhảy nhẹ một bước rồi tiếp đất. Động tác thu phóng tự nhiên, vừa mạnh mẽ vừa mềm lẹ, mềm dẻo tựa bươm năng khống chế, phối hợp thân thể nhuần nhuyễn, khiến người nhìn tặc lưỡi thán trách Tùy Hầu Ngọc phản ứng linh hoạt như vậy, hóa ra là có luyện khiêu đó Tùy Hầu Ngọc thực hiện lại động tác Hip-hop vừa nãy của mấy nam sinh Phong Hoa, một tay chống đất, làm điểm tựa để xoay tròn thân thể. Điểm khác biệt ở đây là Tùy Hầu Ngọc biểu diễn phiên bản chậm hơn, thân hình không xương mềm mại, xoay chuyển mang đến cảm giác tự ra loại vũ đạo này chỉ cần thân thể linh hoạt thì dựa vào quán tính cũng có thể làm động tác của Tùy Hầu Ngọc ở một đẳng cấp khác, muốn thực hiện phải luyện qua Đồng Tử Công*.*Đồng tử công của Thiếu Lâm là một môn nội tráng ngoại cường, phải luyện tập từ nhỏ mới thành, được coi là công pháp mật truyền của môn phái; phương pháp tập luyện tăng cường thể lực khá giống như đến lúc này mà còn dám khiêu chiến với Tùy Hầu Ngọc thì cũng chỉ biết xoay người, đùi tách ra tách vào mà thôi. Rồi ngay sau đó, Tùy Hầu Ngọc sẽ như vẽ tranh trên mây, “vẽ” lại động tác trước đó của mấy nam sinh trường Phong Hoa, nhưng giờ đây từng điệu nhảy mang đẳng cấp cao hơn nhiều Hầu Ngọc chỉ cần nhìn qua một lần vũ đạo của bọn là có thể làm được, thậm chí còn chuẩn ở trước mặt cậu giả bộ hù người, không dễ vậy Thuật chứng kiến một màn này, vui vẻ cười nói “Xấu hổ ghê!”Mấy nam sinh bụi đất lấm lem, vội vàng lủi Thuật sánh vai cùng Tùy Hầu Ngọc, vừa đi vừa cà lăm trò chuyện gì Mạch nhìn thấy Tùy Hầu Ngọc, thắc mắc hỏi “Mặt đất nóng lắm à?”Tùy Hầu Ngọc sững sờ “Ý gì?”“Cậu khiêu vũ chân không lúc nào chạm đất.”
sao tôi có thể thích cậu ta được cơ chứ