Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi Chương 158 Chương trước Chương tiếp Editor: Vũ Chương 158 Cơ thể cô cảm thấy rất nặng nề, cứ như bị núi đè. Trầm Phi Yên cố nhúc nhích người một chút, nhưng vẫn không động đây được, điều này khiến cô rất khó chịu. Dường như có một cảm giác ấm áp xâm chiếm cánh môi cô, mềm mềm, hơi lạnh, hương vị thanh mát.
Giới thiệu nội dung Ông Xã Là Trung Khuyển: Chuyển ngữ: Sư Tử Cưỡi Gà. Thể loại: Hiện đại, ngọt, sủng, HE. Số chương: 89. Giới thiệu 1: Trong một cuộc phỏng vấn dành cho doanh nhân thành đạt trên thương trường được truyền hình trực tiếp. [Danh sách những người giàu
Truyện Ông Xã Của Tôi Là Xã Hội Đen kể về một cô gái cứ như đang bị ép hôn. ha! Tên này hoảng sợ không nhẹ a. Chủ yếu vẫn là Tễ Huyên hoàn toàn không giãy dụa, cũng không đẩy tôi ra. Vì thế tên thái giám lại một lần nữa bỏ chạy, lúc này Thiệu Tễ Huyên đẩy
Tôi bảo mà, với khuôn mặt và thân hình của giám đốc Vân, mặc gì cũng đẹp hết!" "Đúng vậy, giám đốc Vân của chúng ta là 1 trong top 10 người đẹp thành phố Thiên Hải cơ mà, à không, phải là người đẹp nhất hàng đầu trong top 10, đúng là quốc sắc thiên hương
Cha Tổng và ông giáo đã biết rõ thiếu tướng Khiêm và tôi. Trong Hội đồng tướng lãnh, ông Khiêm thân cô, thế cô, hồi đó lại chưa phải là cấp tướng, còn tôi thì ở quá xa. Nếu tôi có mặt ở đô thành, không khi nào để họ làm những việc quá bậy. Có làm thì có sai, sai thì cải, chớ đâu có lại đi làm việc lật đổ, sát nhân!
Fast Money. Editor VũChương 120 Đổi tư thế"Cái gì?" Hiên Viên Long nhảy dựng lên, hắn không thể tin được, chỉ vì một người phụ nữ mà Hiên Viên Hoàng bảo hắn đi chết. Còn sợ lời đe dọa chưa đủ nặng, Phương Xuân Ý âm hiểm cười, lặp lại một lần nữa, vô cùng rõ ràng."Nó nói cậu đi chết đi!""Mẹ nó chứ, nếu nó muốn nhìn tôi chết như vậy thì cùng lắm là đồng quy vu tận!". Hiên Viên Long mặt mày đỏ bừng, móc ra ngay một khẩu súng thị Xuân Ý đứng dậy, lấy tay từ từ gỡ khẩu súng trên tay Hiên Viên Long ra."Đừng tức giận, tôi có một ý kiến này, đến lúc đó, còn không sợ trừ khử được bọn họ hay sao?" Đôi mắt quyến rũ khẽ chớp, cặp môi mọng đỏ hé mở, một mùi hương phụ nữ ngay lập tức lượn lờ chung quanh mũi Hiên Viên Long. Nghe Phương Xuân Ý nói vẫn còn có cách, phẫn nộ trong lòng hắn dần xẹp xuống như quả bóng bị rút hơi. Nếu không vì mạng sống của mình, hắn không bao giờ muốn cảnh lưỡng bại câu thương."Chủ ý gì?" Hiên Viên Long cười tà mị, mắt dán chặt vào bộ ngực trắng nõn đang dần hé lộ của Phương Xuân Ý, ham muốn trong mắt càng lúc càng rõ Xuân Ý hài lòng nhìn Hiên Viên Long đã mắc câu, cố ý lấy tay giật nhẹ quần áo, tất cả bầu ngực căng đầy gần như lộ ra, thấp thoáng hai nụ hồng mai yêu khi bị Hiên Viên Hoàng truy sát đến giờ, đã lâu Hiên Viên Long chưa được phóng túng dục vọng của mình. Nhìn tư thế mà Phương Xuân Ý đang lộ ra, thật đúng là đang quyến rũ hắn mà. Người phụ nữ này cô đơn, đang cần hắn để thỏa mãn bản thân mình."Chỉ cần em có cách, tôi nhất định sẽ lấy lại mọi thứ thuộc về mình." Hiên Viên Long nói xonng liền trực tiếp đè Phương Xuân Ý xuống đất, bàn tay trút bỏ áo ngủ của bà ta, nhìn thấy bên trong không mặc gì cả thì nhanh chóng hiểu ý cười "Xem ra, người có thể thỏa mãn em chỉ có tôi, nếu Hiên Viên Hoàng biết tôi có quan hệ với mẹ hắn, không biết hắn sẽ có biểu cảm gì?" Nghĩ tới đây, Hiên Viên Long thoải mái trong lòng, so với Hiên Viên Hoàng, hắn luôn có cảm giác thất bại, chỉ khi ở trên người Phương Xuân Ý, hắn mới thấy có chút thành Xuân Ý cười nhạt, người đàn ông này có phải đang khinh thường bà ta chăng. Mấy lần bị Hiên Viên Hoàng bắt gặp ngay ở trên giường, cũng chưa thấy hắn lộ ra biểu hiện gì, chỉ có nỗi chán ghét, có lẽ là ác tâm."Nó thì có biểu cảm gì, lúc nào cũng là bộ mặt người chết." Khinh thường hừ lạnh, thân thể Phương Xuân Ý rộn ràng. Bàn tay của Hiên Viên Long đang chạy khắp cơ thể của bà ta, khiến cho bà ta cảm thấy nhộn nhạo cùng khoái cảm không dỗi nhìn Hiên Viên Long, trong lòng Phương Xuân Ý không cảm thấy thỏa mãn nên làm nũng nói "Cũng là cậu tương đối lợi hại. Phía dưới, phía dưới của người ta tịch mịch!"Phương Xuân Ý giơ chân lên, không khách khí mở rộng bản thân, nghênh đón ngón tay của Hiên Viên Long đi tay thon dài lạnh lẽo như băng tà ác di chuyển ở nơi mẫn cảm của Phương Xuân Ý, nhấn vào phía trên một chút, sau đó từ từ nhẹ nhàng nắn bóp chỗ nổi lên."Uhm...A....Vẫn muốn....Nhiều hơn một chút..." Thân thể cong ra sau, mái tóc vẽ thành hình vòng cung, thân thể Phương Xuân Ý mềm dẻo như rắn uốn lượn, cảm thấy vô cùng sung sướng."Làm cũng nhiều lần như vậy, mới chút xíu thôi mà đã bị kích thích rồi!" Di chuyển ngón tay khuấy động thêm nữa, Hiên Viên Long từ từ rút ngón tay ra, trên đó đã ướt dịch trong trêu chọc của Hiên Viên Long khiến cho cơ thể Phương Xuân Ý càng thêm khô nóng, lại càng không vừa lòng với tốc độ của hắn. Từ từ leo lên người Hiên Viên Long, Phương Xuân Ý trút bỏ hết quần áo của hắn làm lộ vật cứng nóng bên trong. Mặt Phương Xuân Ý tỏ rõ vẽ đói khát khi ngắm nhìn vật to cứng của Hiên Viên Long, người đàn ông này luôn là như vậy, luôn khiến cho bà ta cảm thấy hạnh phúc."Tôi giúp cậu lần này!" Phương Xuân Ý ân ái cười, chậm rãi cúi đầu, há miệng ngậm lấy cái đó của Viên Long chợt cảm thấy thân thể hắn càng nóng hơn, nơi đó đang được bờ môi mềm mại ấm nóng mút vào từng chút từng chút, một dòng điện nhỏ chạy qua vật cứng rắn đang dần to lên."A..." Hiên Viên Long không nhịn được kêu lên, vẻ mặt vừa sung sướng vừa đau Xuân Ý vô cùng hài lòng với kỹ thuật của mình, nuốt vào vật đó của Hiên Viên Long, bà ta cảm thấy nó từ trên xuống dưới càng lúc càng nóng lên và to Viên Long không khống chế được nữa, hắn muốn phải nhanh hơn, bàn tay giữ chặt đầu Phương Xuân Ý, dùng sức nhét trọn vật đó vào miệng bà ta. Càng lúc càng sâu, đỉnh nhọn để sâu trong cổ họng khiến bà ta khó chịu như muốn nôn, thế nhưng người đàn ông này bảo đảm không bỏ qua cơ hội. Phương Xuân Ý chỉ có thể mở miệng cố nuốt vào vật to cứng kia. Lần cuối cùng, Hiên Viên Long ép chặt khiến chiếc cổ của Phương Xuân Ý như muốn gãy miệng chợt cảm thấy một dòng dịch nóng, đó là ở nơi của Hiên Viên Long vừa phun ra."A..." Hiên Viên Long thoải mái thở ra một tiếng dài, nhu cầu đã được đáp ứng, cả người đều buông lỏng dịch nóng trong miệng Phương Xuân Ý trào ra ngoài, mùi nồng đậm lan tràn. Phương Xuân ý không chịu được nữa, vội vã chạy vào nhà vệ sinh. Người đàn ông này ngày càng quá đáng, dám như vậy mà bắn vào miệng bà ta, trước đây làm gì có chuyện ra một lúc, cố gắng súc miệng nhiều lần, tinh thần Phương Xuân Ý dần dần hồi phục. Bà ta không ngờ rắng Hiên Viên Long đang đứng ở phía sau, che miệng kêu lên."Cậu sao không mặc quần áo vào?" Phương Xuân Ý không tin được người đàn ông này không mặc quần áo mà lại ngang nhiên đứng phía sau bà Viên Long tà mị cười "Em vừa nãy đã thỏa mãn được tôi, giờ không phải đến lúc tôi làm sao?"Hắn ôm lấy Phương Xuân Ý, từ từ đặt lên bàn rửa mặt. Đôi mắt bà ta híp lại vì cười "Coi như cậu có lương tâm, nhưng làm ở chỗ này không sợ người khác phát hiện sao?""Yên tâm, tôi đã sắp xếp người ở chỗ này hết rồi, tối nay em cứ việc mà tận hưởng đi!" Hiên Viên Long dâm tà cười, tay gạt hết quần áo Phương Xuân Ý ra, thân thể thướt tha duyên dáng đập vào mắt Viên Long áp xuống cắn lấy đỉnh đầu tròn trịa hồng hào, bàn tay nhanh chóng di chuyển xuống phía dưới của Phương Xuân Ý vuốt ve, nắn bóp."Em xem lại mình đi, hơn 40 tuổi rồi mà thân thể cứ như thiếu nữ vậy, làm tôi không kiềm lòng mà muốn em không biết mệt mỏi!" Ngón tay Hiên Viên Long bắt đầu tiến vào thân thể Phương Xuân Ý, tận tình xoa nắn khơi gợi nơi mẫn cảm."A...Uhm...Tôi vẫn luôn thích cậu...A...""Ha, là em thích tôi vì tôi có thể thỏa mãn được em đúng không?" Hiên Viên Long biết người phụ nữ này là một người ích kỷ, bà ta không thật sự thích hắn, chẳng qua là giữa bọn họ có nhu cầu của mình. Hắn mê luyến người đã chiếm đi lần đầu của hắn, còn Phương Xuân Ý thì lại khao khát việc hắn trẻ tuổi, khí lực dồi dào."A...Không được..!"Hai chân càng mở rộng hơn nữa, Phương Xuân Ý phớt lờ bàn tay đang đùa bỡn phía dưới của bà ta. Trên mặt bà ta đã bị bao phủ bởi mồ hôi, đỏ ửng lên, thân thể nóng bức, chỉ muốn Hiên Viên Long có thể nhanh chóng tiến vào bên trong sớm sức kích thích thân thể Phương Xuân Ý, Hiên Viên Hoàng tà mị cười "Còn chưa đủ, tôi sẽ khiến em càng thêm sung sướng. Kêu to lên, nhanh, tôi thích nghe em...haha.""A...A..." Phương Xuân Ý buông tay kêu thật to, bà ta không chịu nổi nữa rồi. "Cho tôi, nhanh đi vào đi, nhanh lên một chút...A..." Phương Xuân Ý lớn tiếng, tay nắm đến vật to nóng của hắn, hướng về phía Viên Long khẽ cười, thẳng tiến đi vào bên trong Phương Xuân Ý."A...Thật thoải mái...Nhanh lên một chút....A..." Tay bấu chặt vai Hiên Viên Long không buông, Phương Xuân ý tự mình di chuyển, nỗ lực mời gọi Hiên Viên Hoàng. Bà ta còn chưa đủ, muốn được thêm nữa, nhiều thô nóng của Hiên Viên Long càng thêm sưng to, hắn dùng sức chạy nước rút, đem Phương Xuân Ý dày vò trên mặt đá cẩm thạch lạnh lẽo."Thật giỏi...Vào nhanh đi....Nhanh lên..." Càng gần tới cảm giác lên đỉnh, dục vọng của Phương Xuân Ý càng tăng cao, bà ta nắm lấy hông Hiên Viên Hoàng, dùng sức ép chặt như muốn đem thân thể kia đi vào sâu hơn Viên Long đưa đẩy thân mình, hung hãn tiến công, mỗi một lần ra vào đều như muốn chạm đến nơi sâu thẳm nhất của Phương Xuân Ý, gắng sức đẩy lên cao cuối cùng, hai người đạt tới vui sướng cực hạn, khí lực đã tiêu tan gần hết. Trên người bóng nhẫy mồ hôi, tóc tai rũ rượi, thân thể gắn liền cùng một trong Phương Xuân Ý là một khối to nóng, Hiên Viên Long lại một lần nữa bắn dòng dịch nóng vào trong người bà ta. Từ bàn tranng điểm màu trắng chảy xuống chất dịch trong suốt như tơ, là bằng chứng cho trận kích tình của bọn một hồi thở hổn hển, Hiên Viên Long vẫn cảm thấy như chưa đủ, hắn xoay Phương Xuân Ý lại, từ phía sau đi vào, vọt thẳng đến hoa tâm."A... Thật mạnh..." Phương Xuân Ý phóng đãng cười, gương mặt vô cùng đắc ý, khoái cảm khiến cho bà ta tê dại, mọi buồn phiền bực dọc trong lòng đều tiêu tan hết thảy."Ha, tôi biết là em thích từ phía sau!" Hiên Viên Long bắt lấy eo thon của Phương Xuân Ý, lần lượt ra vào, lần sau mạnh mẽ hơn lần trước, cơ thể phía dưới trương to căng suất ra vào ngày càng cao, Hiên Viên Long chạy nước rút, mỗi lần đều chạm vào khu vực mẫn cảm."A!" Thân thể Phương Xuân Ý trên giướng như một con búp bê tùy tiện, muốn làm gì cũng được."A...." Hiên Viên Long trầm giọng, một lần nữa tiến sâu vào Phương Xuân Ý, hắn rên lên bắn ra chất lỏng nóng bỏng cực kỳ."A..." Phương Xuân Ý thết lên một tiếng chói tai, thật là kích thích quá mức, nó khiến toàn thân bà ta trầm mê, khát vọng được nhiều hơn cảm ngắn ngủi chấm dứt, Phương Xuân Ý cảm thấy thật trống rỗng sau khi hắn rút dịch thẫm đẫm phía dưới hai người, Phương Xuân ý còn chưa thấy thỏa mãn, ánh mắt cầu xin liếc nhìn Hiên Viên Hoàng."Thế nào, em vẫn còn muốn sao? Thử cách khác nhé?" Hiên Viên Long nheo mắt cười dâm tà, hắn chẳng thèm để ý đến việc Phương Xuân ý có thỏa mãn hay không, nếu có cũng chỉ là khoảng thời gian trước kia, khi hai người mới bắt đầu qua tay Phương Xuân Ý quấn như rắn, cố tình cọ xát bộ ngực vào người Hiên Viên Long "Chúng ta thử cách khác?""Ha ha, nếu em thích vậy, lần này em ở trên!" Hiên Viên Long không chút khách khí, ôm lấy Phương Xuân Ý về phòng mềm mại, ấm áp, Hiên Viên Long thư thả nằm phía trên giống như một ông hoàng chở người khác đến phục vụ. Người phụ nữ này chẳng khi nào rụt rè, bà ta luôn phóng đãng bản thân mình như vậy, thậm chí không bao giờ che đậy khát vọng của bản lấy bộ phận cứng rắn của Hiên Viên Long, vuốt ve khiến nó dâng trào mà thẳng đứng. Phương Xuân Ý hài lòng cười, thắt lưng uyển chuyển di động lên trên người hắn, thân thể mềm mại nằm sấp trên người Hiên Viên Long, thẳng ngay đỉnh đầu mà chậm rãi ngồi xuống."A..." Cảm giác tiếp nhận toàn bộ khiến cho Phương Xuân Ý không nhịn được kêu Viên Long kéo lấy thắt lưng mềm mại, bàn tay to xoa nắn bầu ngực mịn màng theo động tác mà nảy lên nảy xuống, vật kia trong thân thể Phương Xuân Ý đã to lên nhiều."A...Tôi sẽ khiến cậu thoải mái...!" Lần lượt nâng mông lên xuống, Phương Xuân Ý cả người đầy mồ hôi, dáng vẻ càng gợi tình hơn, càng đẩy sự phù hợp giữa hai người lên cao. Ánh mắt Hiên Viên Long đậm màu lửa dục, cuối cùng hắn không nhịn được nữa, ôm lấy Phương Xuân Ý nhấc lên cao rồi đặt mạnh xuống, cứ như vậy liên tiếp, hai người đều nhanh chóng đạt tới đỉnh cao."A..." Phương Xuân Ý ngửa đầu ra sau thét lên sung sướng, lần này thật mãnh liệt khiến cho bà ta vô cùng vui trên người Hiên Viên Long, Phương Xuân Ý chẳng tỏ vẻ mệt mỏi chút nào, hai người đổi rất nhiều loại tư thế, càng về sau càng cùng, Hiên Viên Long bắn ra chất dịch đầy mặt Phương Xuân Ý. Ngoài kia, trời bắt đầu ửng sáng, hai người một đêm không Viên Long ôn thân thể kiều diễm của Phương Xuân Ý từ từ gặm cắn, đêm qua không biết họ đã làm bao nhiêu lần. Đều là những người có kinh nghiệm , bọn học biết cách thế nào mới có thể thỏa mãn được đối phương."Thỏa mãn lắm.." Phương Xuân Ý ngáp một cái, mí mắt muốn xụp xuống vì buồn ngủ."Em phải nói cách kia cho tôi!" Chuyện hôm qua Hiên Viên Long vẫn còn nhớ rõ, không kiềm được Xuân Ý dụi dụi mắt, cắn một cái vào ngực Hiên Viên Hoàng, trách cứ "Cậu giày vò người ta cả đêm, không biết để người ta nghỉ một chut sao. Tôi sẽ nói cho cậu biết. Ăn no rồi thì chỉ biết đến mình, thật là khiến người ta mất hứng."Hiên Viên Long cười híp mắt, hắn cũng thuận miệng cắn một cái lên bầu ngực trắng sữa của Phương Xuân Ý, thân thể lại bắt đầu không khống chế được."Cái người này, đêm qua mà vẫn chưa đủ sao?" Phát hiện ra ý đồ của Hiên Viên Hoàng, Phương Xuân Ý kinh ngạc hỏi."Ở cùng một chỗ với em thì khôn bao giờ là đủ." Hiên Viên Long không thèm quan tâm, nhanh chóng đè áp xuống người Phương Xuân Ý vọt vào bên trong, hai thân thể lại giao hòa khắng trời buổi sáng buông những tia trắng nhạt, bên trong căn phòng, một trận hỏa chiến diễn ra mãnh liệt.
Editor Bưởi xanhThể loại hiện đại, tình hữu độc chung, ngọt, lãnh khốc ngọt ngào tiểu ca thụ x người đẹp thiện tâm ông chủ công, HEVăn ánHôm nay, tại nhà hàng Tây, hơn một nửa nữ phục vụ đều thất tình!Bởi vì boss của các cô, người đàn ông độc thân hoàng kim đang để ý một tên nhóc phụ bếp. Hừ! Nói phụ bếp cho kêu, chứ tên nhóc đó chỉ có thể gọt khoai tây. Vì sao á? Vì nhóc đó không có vị giác aaaa! Đã vậy lại còn bị chướng ngại giao tiếp nữa chứ!Từ đây ông chủ trở thành chủ bàn xử lý ở bếp bếp mới đè nhóc học việc run lẩy bẩy bị bịt mắt lên bàn, không nói lời gì hôn một cái, hôn xong còn không biết xấu hổ mà hỏi “Vị gì đây?”Nhóc học việc liếm môi, ngập ngừng nói “Vị… vị cay à?”Chủ bếp hôn thêm cái nữa “Đoán lại.”Nhóc học việc sắp bị dọa khóc “Ngọt?”Chủ bếp hừ một tiếng, lập tức cúi đầu hôn tiếp, sau đó nói “Người đàn ông vừa nãy nói chuyện với em là ai?”Nhóc học việc “Khách… khách hàng.”Chủ bếp nghe vậy mất lý trí “Khách hàng là ai!”Nhóc học việc liếm môi thêm cái nữa, yên lặng nói trong lòng Hóa ra là vị chua…
Editor LôiChương 152 Cha con đấu đá 1 Bất luận Trầm Phi Dạ có giãy dụa như thế nào, cũng không thể thoát khỏi gọng kìm cứng như thép của Hiên Viên Hoàng, ruốt cuộc nó cũng bị ném vào trong chiếc xe thể thao như một con chuột nhắt. Chưa kịp ngồi nó đã lồng lên định xông ra ngoài chạy trốn. Một đôi tay bất ngờ vươn tới, trực tiếp đè nó lại. Khi nó còn chưa kịp nổi điên, tay đã bị khóa chặt trên thanh vịn trong xe. Trầm Phi Dạ trợn trừng đôi mắt, hoàn toàn không thể tin được người được coi là cha nó lại còng tay nó giống như một tên tội phạm nhốt trong xe. "Hu hu, ông làm cái gì vậy, đúng là lão già biến thái. Tôi muốn tìm luật sư, kiện ông tội xâm phạm nhân quyền, à, còn tội ngược đãi trẻ em dễ thương - tốt bụng - vô tội. Ông dám dở trò bạo lực với tôi hả, thả ra, tôi kêu ông thả tôi ra, đồ lão già..." Vừa giãy dụa, Trầm Phi Dạ vừa động đậy bàn tay, suy tính cẩn thận sử dụng nút áo để mở khóa còng. Trái với vẻ kích động của Trầm Phi Dạ, vẻ mặt Hiên Viên Hoàng lúc này ngoài trầm tĩnh và lạnh lùng ra thì không có biểu hiện gì khác. Hắn thờ ơ quan sát tên tiểu quỷ đang diễn trò, đến lúc hết chịu nổi hắn mới lạnh lùng nói "Đừng đóng kịch nữa, loại khóa này không phải là thứ cậu có thể mở ra. Tôi khuyên cậu tốt nhất đừng phí sức, đây là loại đặc biệt do bậc thầy thế giới chế tạo, chủ yếu dùng để đề phòng trộm cướp." Trầm Phi Dạ ù ù cạc cạc, tay chân bất động, buông thõng xuống đất. Nói đùa gì vậy, nó là chuyên gia mở khóa cơ mà. Nó không hiểu sao Hiên Viên Hoàng lại có cái còng tay trên xe và dùng vào việc gì. Chẳng lẽ hắn ăn no rảnh rỗi sưu tầm còng tay sao! Nhưng Trầm Phi Dạ lại cảm thấy may mắn, lần đầu tiên nó biết sợ sệt, hỏi dò "Nếu tôi mở được, ông thả tôi đi chứ?" Trầm Phi Dạ tuyệt đối không bỏ qua cơ hội tốt dù mức độ thành công rất nhỏ, cơ bản là nó chẳng muốn dây dưa cùng người đàn ông này một chút nào. Chẳng qua ông ta chỉ cống hiến một phần nhỏ trong quá trình “tạo” ra nó, nhỏ đến mức ngay cả mắt thường cũng không nhìn thấy, vì đó chỉ là một “con” tinh trùng mà thôi ^_^. Tên tiểu quỷ này quả nhiên xảo quyệt, khóe môi Hiên Viên Hoàng cong lên, nở một nụ cười khiến người ta sởn cả gai ốc "Cậu có thể thử, nhưng nếu xe chạy đến Hiên Viên gia rồi mà khóa vẫn mở không ra, thì cậu phải biết điều một chút, ở lại Hiên Viên gia làm tốt vai trò tiểu thiếu gia của mình nghe chưa!" Đúng là may mắn, lần trước Hiên Viên Phong nhàm chán đến mức rảnh rỗi bay ra nước ngoài đi tìm chuyên gia chế tạo các loại khóa giỏi nhất thế giới. Cái khóa còng này cũng được ra đời vào thời điểm đó, lần đầu Hiên Viên Hoàng cảm thấy biết ơn thằng em trai vô công rỗi nghề này. Phàm là đàn ông ai cũng đều ghét bị khiêu khích, một khi nhận được sự khiêu khích của đối phương, người đàn ông chắc chắn sẽ chiến đấu ngay. Huống hồ chi người đó là Trầm Phi Dạ, nó cho tới bây giờ cũng chưa bị ai cản đường. Cộng thêm nó vốn dĩ không coi trọng Hiên Viên Hoàng, vì thế nghe thấy mấy lời khiêu khích trên, nó cười ranh mãnh. "Hừ, ai sợ ai, tôi rất muốn xem bộ mặt của ông có hình dáng ra sao khi đánh mất nét lạnh lùng đáng ghét đó." Đôi mắt nó trong vắt lóe lên ánh sáng sắc bén và tự tin của loài báo đêm nguy hiểm, đối lập hoàn toàn với khuôn mặt ngây thơ dễ thương của một cậu bé con. Hiên Viên Hoàng phớt lờ Trầm Phi Dạ, nếu nó thích chơi, hắn tuyệt đối chiều theo nó một chút. Nhưng cũng muốn nhắc nhở nó rằng, vẫn có người nó cần phải tôn trọng, đó chính là cha nó. "Cậu có thể thử." Hiên Viên Hoàng khởi động xe, cười châm chọc. Chiếc xe phóng đi với tốc độ ổn định, không nhanh không chậm. Hiên Viên Hoàng tin chắc rằng tên tiểu tử này không có bản lĩnh đó. Có câu nói gừng càng già càng cay, hắn chắc chắn không phải là một con thỏ con vô hại. Sau khi lần lượt từng cái kim bị gãy, nó lại móc ra thêm một chùm chìa khóa vạn năng, nhưng cuối cùng đều phải bó tay. Trên trán Trầm Phi Dạ bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Lão già chết tiệt, chẳng lẽ thật sự khó vậy sao, bằng không tại sao nó mở mãi mà không ra! Quyết tâm thử lại lần nữa, nó móc từ trong túi ra đòn sát thủ cuối cùng, là một khẩu súng! Hiên Viên Hoàng lạnh lùng nhìn tên tiểu quỷ mưu mô này, quả không hổ danh là con trai của hắn, bản lĩnh hơn người, còn dám mang theo cả súng bên người. Từ hành động mở khóa của nó, tận đáy lòng Hiên Viên Hoàng cũng không khỏi cảm thán, tại sao nó lại có cuộc sống như thế này. Như một chuyên gia bẻ trộm khóa, à không, thậm chí còn tinh tế hơn cả chuyên gia. "Nếu không cần tay nữa, cậu có thể nổ súng." Thanh âm có phần ôn hoà, nhưng không hề bộc lộ tình cảm, Hiên Viên Hoàng vẫn tiếp tục lái xe điềm tĩnh nói. "Ý ông là gì?" Liếc xéo qua người bên cạnh, Trầm Phi Dạ nắm chặt khẩu súng, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi. Hắn khinh thường nhìn Trầm Phi Dạ, chậm rãi lên tiếng "Chẳng lẽ bản thân cậu không cảm nhận được? Cậu cho rằng cái này còng tay này được làm bằng gì, nhìn đơn giản thế thôi nhưng nguyên liệu để làm ra nó là loại dùng để chế tác tàu vũ trụ. Cậu cảm thấy súng có thể phá hủy nó sao?" Ầm! Đầu Trầm Phi Dạ như nổ tung, người đàn ông này đang cười nhạo nó sao? Nó đúng là có hơi nóng vội, nên không kịp suy nghĩ thấu đáo. Nếu lúc nãy nó thực sự nổ súng, hai chất liệu cứng đụng nhau, viên đạn chắc chắn sẽ dội ngược lại nó. Nghĩ tới đây, Trầm Phi Dạ bất chợt rùng mình, rụt cổ lại. Hung hăng trợn mắt nhìn Hiên Viên Hoàng một cái, Trầm Phi Dạ tỏ vẻ không phục cất khẩu súng vào túi quần. Xe vẫn tiếp tục lướt đi, Trầm Phi Dạ vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hành động mở ổ khóa, nhưng đều thất bại... Mãi đến khi, xe rít lên một tiếng rồi dừng lại, Trầm Phi Dạ hoàn toàn không thể tin được cảnh tượng trước mắt, thật là người có tiền mà! Miệng nó há hốc, to đến nỗi có thể nuốt trọn một quả trứng đà điểu. Một giây sau Trầm Phi Dạ hình như ý thức được mình ngạc nhiên thái quá, nó lập tức khép miệng lại, hừ lạnh "Có gì đặc biệt hơn người chứ, chẳng phải là những đồng tiền dơ bẩn sao?" Hiên Viên Hoàng buồn cười nhìn vẻ mặt liên tục biến hóa của Trầm Phi Dạ. Rốt cuộc nó vẫn chỉ là một đứa trẻ, không thể che giấu cảm xúc, cái gì cũng viết rõ ở trên mặt. "Cậu vẫn chưa mở được khóa." Hiên Viên Hoàng đá xoáy vào “sự thật trần trụi”, kết quả này chính là điều hắn muốn. Trầm Phi Dạ đau đớn như bị người khác đâm vào chân, ánh mắt nó trở nên sắc lạnh "Ở đây phải không? Ở thì ở, ai sợ ai!" Cứ chờ đó, là do ông ép tôi, hay lắm! Đợi đến lúc nó cho nổ tung từng căn phòng, khoảnh khắc đó đẹp biết mấy!!! Nó suy tính không biết kho súng ống đạn dược của Hiên Viên Hoàng cất ở đâu, nếu tìm được thì khỏe rồi. Nghĩ tới đây, Trầm Phi Dạ khoái chí cười gian xảo, nhìn nó chẳng khác gì một tiểu ác ma. Ngôi biệt thự cổ trước mắt hệt như cố cung của hàng thế kỷ trước, một quầng thể kiến trúc khổng lồ vĩ đại, chỉ khác ở chỗ, lối kiến trúc nơi đây mang đậm nét cổ kính Trung Hoa đan xen với kiến trúc tinh hoa Nhật Bản, và cùng với một chút phong cách Châu Âu. Tuy rằng khác biệt nhưng khi tập hợp lại thì mang lại cho người khác cảm giác kính nể vì nét nghiêm nghị và mị lực của nó. Có điều, khu biệt thự cổ kính đẹp đẽ này ở trong mắt tên tiểu ác ma như nó chẳng qua chỉ là một món đồ chơi. "Tôi khuyên cậu tốt nhất nên thành thật một chút, nơi này không phải là sân chơi của cậu." Đúng là phụ tử tương thông, chỉ cần một cái liếc mắt, Hiên Viên Hoàng có thể biết ngay trong lòng nó đang nghĩ gì.
Tác giả Phi Dạ Phi NguyệtThể loại Ngôn TìnhNguồn thái FULLSố chương 177Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Tác giả Phi Nguyệt Phi DạĐộ dài 178 chươngNhóm dịch Ngôn Tình là Thiên Đường Facebook[Văn án]Trong đêm mưa sa gió giật, cô bị hắn mạnh mẽ biến thành một người phụ nữ ở lúc tuổi mười sáu. Mười năm sau, người đàn ông đang cử hành hôn lễ thì đột... nhiên bị tập kích, một thiên tài bảo bối cầm súng chĩa vào hắn cười và nói "Tổng giám đốc "chợ đêm" này là cha tôi, không muốn sống có thể tiếp tục cử hành hôn lễ."Nhất thời, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngớ người, từ lúc hắn sinh ra cho tới hiện tại, cậu ta là người đầu tiên dám dùng súng chĩa vào người hắn, mà người này dĩ nhiên là một phiên bản nho nhỏ của hắn. Hai người gặp nhau thì không nói, từ nay về sau phụ tử long tranh hổ đấu sẽ triển khai một hồi lệnh thương giới và hắc đạo, tất cả đều làm người ta khiếp sợ, mà cô gái có liên quan đến hai người bọn họ lại ngồi trên xem cuộc chiến.
Hai con người khắc khẩu,luôn xô xát,gây hấn với nhau dần dần nhìn ra vị trí quan trọng của đối phương trong lòng như hai cục nam châm trái dấu càng lại gần càng hút nhau mãnh liệt hơn và khi tách xa nhau họ vẫn sẽ tìm được giống những câu chuyện khác tập trung vào những tình tiết gay cấn đến nghẹt thở," Ông xã của tôi là đại boss" mang đến cho độc giả một câu chuyện tình nhẹ nhàng,vui có,buồn có,ngược có,sủng nhân vật không phải đấu tranh quyết liệt để sinh tồn,không phải vật lộn với những cuộc truy sát đẫm sống một cuộc sống bình yên,bình thường giống mỗi chúng ta chứ không phải cuộc sống qua xa vờivới thực câu chuyện gay cấn sẽ rất thu hút độc giả nhưng với Đời Bạc,trước khi làm một tác giả tôi cũng là một độc giả giống các bạn,cũng cùng trải qua từng cung bậc cảm xúc với nhân vật, cùng sống trong những trải nghiệm của nhân vật, Đời Bạc thật sự mong muốn tìm được một câu chuyện mà ở đó quyền sống của con người được trân trọng,kẻ xấu phải bị pháp luật trừng phạt thoả đáng chứ không phải bị một thế lực nào khác trừng trị. Bởi mỗi người đều có nhân quyền giống nhau,chẳng ai có quyền tự cho mình cái quyền phán xử,trừng trị người sống,quyền mưu cầu hạnh phúc là hai quyền thiêng liêng,bất khả xâm phạm của con người mà không một cá nhân nào có quyền tước giá trị của cuộc sống đều đáng quý, dù là những giá trị nhỏ bé, bình dị nhất.
truyện ông chủ tổng giám đốc của tôi