Đọc truyện Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế Full Chương, Nôi dung trích: Kể từ khi anh đến đây, người phụ nữ họ Mai này vẫn luôn tự xưng là trợ lý của Lương đạo, anh còn cười đùa vài câu với Lương đạo, lúc này m
List này sẽ là truyện mới vẫn sủng ngọt. List này chọn lọc hơn nữa so với những list trước. List Truyện Hiện Đại Sủng [C9: [đang Edit] Chủ Nhà Của Tôi Là Ảnh Đế] Next [Chapter 10]
Qatar là đương kim vô địch ASIAN Cup và từng đăng cai giải đấu này hai lần vào các năm 1988 và 2011. Cùng với việc chọn Qatar là chủ nhà ASIAN Cup 2023, AFC cũng đưa Ấn Độ và Saudi Arabia vào danh sách rút gọn cho việc chọn nước chủ nhà của kỳ ASIAN Cup kế tiếp năm 2027. Lâm Chi
Đột nhiên, nam thần "phát bệnh". Chính là sau bốn giờ chiều không thể đóng phim nữa, phải về nhà "bệnh". Sau đó, nam thần ở Weibo đã phát một tấm ảnh tự chụp. Ảnh chụp bối cảnh mơ hồ, dường như có một thân ảnh của con gái.
List Truyện Hiện Đại Sủng , chương 9 của tác giả kimdung cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Fast Money. Đọc truyện Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế Full Chương, Nôi dung trích Kể từ khi anh đến đây, người phụ nữ họ Mai này vẫn luôn tự xưng là trợ lý của Lương đạo, anh còn cười đùa vài câu với Lương đạo, lúc này mới bao lâu không gặp, cư nhiên dùng đến trợ lý?Thẩm Ngự Dương vuốt cằm, hồi tưởng không lâu trước đây sau khi Lương đạo nghe thấy anh nói thì ánh mắt ý vị thâm trường, trong lòng hiểu là từ lúc biên kịch Mai đi cách vách, đã bắt đầu thử kính có lẽ, còn ở sớm hơn, có lẽ là khi người đầu tiên đến nơi này, cũng đã bắt đầu Ngự Dương cười nhẹ, "Lương đạo, ông vì nữ số 2 này, thật đúng là hao tổn tâm huyết a!"Lương đạo vuốt ria mép chính mình, không cho là đúng Ngự Dương nhìn biên kịch Mai, "Xin chào, tôi là Thẩm Ngự Dương.""Xin chào Thẩm ảnh đế, tôi là Mai Thanh, biên kịch《 Chước Tâm 》." Mai Thanh mặt mang ý cười, cùng bộ dáng vừa mới đối mặt với sáu diễn viên hoàn toàn không giống đạo liếc Mai Thanh một cái, "Biên kịch Mai, cô còn chưa nói mấy người kia thế nào."Mai Thanh thở dài, "Khương Lê và Hoàng Đại Đại không được.""Không có?""Không có."Lương đạo cắt một tiếng, xua xua tay với Mai Thanh, "Tôi còn tưởng rằng cô chủ động đi qua, có thể nhìn ra điểm gì khác biệt đâu."Mai Thanh và Lương đạo quen biết lâu năm, hai người nói chuyện thực tùy thấy Mai Thanh mắt trợn trắng, "Ông là đạo diễn, đương nhiên muốn ông đến tuyển, tôi chỉ là muốn nhìn ai có thể hay không làm tôi kinh diễm."
"Hả? Còn muốn đặt quy tắc?" Biểu tình trên mặt Tô Dung nháy mắt suy sụp. Thẩm Ngự Dương mày hơi chọn, cô gái này, sao cảm xúc gì đều biểu hiện ở trên mặt vậy? Mặc kệ là nhắc mãi anh hay là có ý kiến với điều anh nói, đều thực dễ dàng làm người thấy rõ ràng. Tô Dung không có thấy trong mắt Thẩm Ngự Dương nghiền ngẫm, bĩu môi, trong lòng chửi thầm, cũng không phải là thuê cái phòng ở, mà còn là vì bảo đảm an toàn của chính cô, tại sao phải đặt quy tắc? Hơn nửa ngày, Tô Dung không có đáp lời. Thẩm Ngự Dương khụ một tiếng, "Tô tiểu thư?" "Hả?" Tô Dung ngước mắt, vẻ mặt mờ mịt. Thẩm Ngự Dương cười ra tiếng. Tiếng cười truyền đến tai Tô Dung, mặt cô nháy mắt đỏ ửng. "Thẩm ảnh đế, anh nói đi." Tô Dung cúi đầu, ánh mắt nhìn chính mình bởi vì thẹn thùng mà không ngừng giao xoa đôi tay. Thẩm Ngự Dương không hề trêu đùa Tô Dung, "Điều thứ nhất, việc cô và tôi ở chung một chỗ, tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không thể kể với người ngoài!" "Thẩm ảnh đế, tôi và anh không gọi là ở chung một chỗ." Tô Dung ngước mắt nhìn Thẩm Ngự Dương, phản bác nói, "Tôi và anh nhiều lắm gọi là ở tại một gian trong căn hộ được không?" cái này hơi rắc rối, mình cũng ko biết sửa sao, cứ hiểu là ở chung căn hộ nhưng khác phòng đi ^^ Thẩm Ngự Dương bật cười, "Được, việc tôi cùng cô ở tại một gian trong căn hộ, tuyệt đối không thể để người ngoài biết, hiểu không?" "Hiểu rồi." Tô Dung gật đầu, "Tôi cũng không nghĩ cùng anh truyền tai tiếng." Thẩm Ngự Dương nhướng mày, "Nghe ý tứ của Tô tiểu thư, là chướng mắt tôi sao?" "Không đúng không đúng." Tô Dung liên tục xua tay, vội vàng giải thích, "Thẩm ảnh đế, ngài là ảnh đế nha, tôi loại này tiểu trong suốt, sao có thể cùng ngài đánh đồng được? Nếu truyền ra tai tiếng, đối với ngài ảnh hưởng sẽ thật không tốt." Nói xong lời cuối cùng, Tô Dung vẻ mặt nghiêm túc. Thẩm Ngự Dương phảng phất từ trong ánh mắt cô thấy được "Tôi là vì anh suy xét tuyệt đối không phải hạ thấp anh" ý tứ. Thẩm Ngự Dương cười như không cười, "Tôi còn cảm thấy Tô tiểu thư là đang chướng mắt tôi." "Tuyệt đối không có." Tô Dung mở to đôi mắt nhìn Thẩm Ngự Dương, "Thẩm ảnh đế, anh thấy được sao?" "Cái gì?" "Chân thành trong ánh mắt tôi a!" Thẩm Ngự Dương "......" "Được rồi, miễn cưỡng tin tưởng cô." Thẩm Ngự Dương dừng một chút, "Chúng ta nhất định phải đứng nói chuyện sao?" "Phốc!" Tô Dung cười ra tới, tinh thần căng chặt bỗng nhiên giảm đi một ít. Thẩm Ngự Dương khóe môi hơi giương, "Ngồi xuống nói đi." Tô Dung gật gật đầu, đi theo Thẩm Ngự Dương ngồi lên trên sô pha. Như cũ là cô ngồi ở trên sô pha lớn, Thẩm Ngự Dương ngồi lên sô pha đơn đối diện với cô. Nhưng cảm giác lần này, lại hoàn toàn không giống nhau. Có lẽ là bởi vì địa vị ảnh đế của Thẩm Ngự Dương, có lẽ là bởi vì nhân phẩm được khen ngợi của Thẩm Ngự Dương. Tô Dung đối với lời nói của Thẩm Ngự Dương nói ra, mạc danh tin tưởng. Cô và anh, không tính lần gặp mặt ngắn ngủi trước, lần này hẳn là xem như chân chính lần đầu tiên quen biết. Thẩm Ngự Dương cho cô cảm giác, thật sự đáng tin cậy. Tô Dung là người sẽ tin tưởng giác quan thứ sáu của con gái. Thật giống như lần đầu tiên cô nhìn thấy chị Kiều, liền cảm thấy chị Kiều thoạt nhìn thực thoải mái. Tô Dung nghĩ, khả năng cô trời sinh liền có cảm xúc mãnh liệt đối với thiện ý mọi người đi. Nghĩ như vậy, Tô Dung bỗng nhiên nhẹ giọng nở nụ cười. Thẩm Ngự Dương tò mò, "Tô tiểu thư cười cái gì?" Tô Dung lắc đầu, "Không có gì, chỉ là cảm thấy có chút không thể tưởng tượng, tôi cư nhiên muốn cùng Thẩm ảnh đế ở tại cùng gian trong phòng." Thẩm Ngự Dương cười, "Tô tiểu thư, liền tính cô nói lời hay với tôi, cũng không thay đổi được sự thật tôi đặt ra quy tắc cho cô." Tô Dung "......" Cô có thể thu hồi giác quan thứ sáu lúc nãy được không? "Tô tiểu thư, điều thứ hai, tôi và cô ra căn nhà này, chính là người xa lạ, tôi hy vọng, cho dù tôi và cô gặp nhau ở bên ngoài, cô cũng không cần nhận thức tôi." Tô Dung gật đầu, "Tôi và Thẩm ảnh đế không có quan hệ mới đúng, công việc của anh đều là đại chế tác, tôi..." Câu nói kế tiếp Tô Dung không có nói xong, Thẩm Ngự Dương đã hiểu. "Đúng rồi." Thẩm Ngự Dương duỗi tay về phíaTô Dung, "Đưa điện thoại đây." Tô Dung yết hầu khẽ nhúc nhích, "Muốn lấy điện thoại tôi làm cái gì?" "......" Thẩm Ngự Dương bất đắc dĩ, "Điện thoại tự nhiên muốn lưu số, nếu có chuyện gì tôi cũng có thể tùy thờ liên hệ với cô." "Ờ." Tô Dung yên lặng lấy ra điện thoại, đưa tới Thẩm Ngự Dương trên tay. Vì cái gì cảm thấy hôm nay chính mình trở nên ngốc như vậy? Là bởi vì nhìn thấy Thẩm Ngự Dương có chút khẩn trương sao? Thẩm Ngự Dương tiếp nhận điện thoại, tùy tay một cái liền mở ra. "Tại sao cô lại không cài mật mã?" Thẩm Ngự Dương có chút buồn bực, hiện tại có rất ít người không cài mật mã? "Cái này." Tô Dung ngữ khí nhàn nhạt, "Không cần thiết, điện thoại của tôi lại không có gì bí mật không cho người khác biết." "Nói tuy nói như vậy, cô vẫn nên cài đặt một chút cho thỏa đáng." Thẩm Ngự Dương cúi đầu đem số của mình lưu, sau đó gạt ra dãy số. Chờ tiếng chuông trong phòng của anh truyền ra, anh mới cúp điện thoại, đưa điện thoại di động trả lại Tô Dung. "Tôi không có để tên, cô tự đặt đi, không cần để họ tên tôi." "Được." Ngón tay Tô Dung đặt trên màn hình, tiếng đánh chữ vang lên bùm bùm. Thẩm Ngự Dương tỏ vẻ, lúc đánh chữ nghe thanh âm này chẳng lẽ không phiền sao? Không tới vài giây, Tô Dung nói cho Thẩm Ngự Dương cô đã lưu xong. Thẩm Ngự Dương gật đầu, "Đồ vật trong nhà cô đều có thể sử dụng, ngoại trừ phòng của tôi, còn lại cô đều có thể tùy tiện vào." "Tùy tiện vào?" Tô Dung kinh ngạc, cô còn tưởng rằng Thẩm Ngự Dương sẽ nói cho cô không thể tùy tiện vào phòng khác chứ. Thẩm Ngự Dương cười khẽ, "Rất kỳ quái?" "Có chút." Tô Dung không chút nào che dấu, đem ý nghĩ trong lòng nói ra, "Thẩm tiểu thư không ở, tôi cảm thấy tùy tiện vào phòng người khác không tốt, kỳ thật ta chỉ cần có chỗ ở thì tốt rồi." "Nếu như vậy, Tô tiểu thư muốn hay không suy xét ngủ sô pha?" Tô Dung "???" Thẩm Ngự Dương vẻ mặt nghiêm túc, "Tô tiểu thư không phải nói, chỉ cần có cái chỗ ở là được rồi sao?" Thân thể Tô Dung cứng đờ một giây, ngay sau đó đờ đẫn mở miệng, "Thẩm ảnh đế, anh thật sự nghiêm túc sao?" Tô Dung nhìn chằm chằm Thẩm Ngự Dương một phút đồng hồ, lại phát hiện Thẩm Ngự Dương thật sự nghiêm túc. Tô Dung trong lòng trầm xuống. Thẩm Ngự Dương hơi hơi mỉm cười, "Đương nhiên là giả." Tô Dung "......" Nếu vừa mới Thẩm Ngự Dương nói cho cô là thật sự, Tô Dung nghĩ cô nhất định sẽ chửi ầm lên. Tô Dung khóe miệng trừu trừu, từ trên sô pha đứng lên, "Thẩm ảnh đế, tôi có thể về phòng trước không?" "Được, chờ tôi nghĩ xong sẽ nói cho cô biết." Tô Dung nghĩ thầm, " không, không cần nói với cô! " Thẩm Ngự Dương nhìn Tô Dung đi đến phòng của cô. Lúc sắp vào cửa, Tô Dung dừng lại bước chân, xoay người đối mặt Thẩm Ngự Dương. Thẩm Ngự Dương chủ động mở miệng, "Tô tiểu thư có việc?" "Thẩm ảnh đế, anh có thể đừng gọi tôi là Tô tiểu thư được không? Gọi tôi là Tô Dung được rồi." Thẩm Ngự Dương mỉm cười, "Có thể, Tô Dung." Tô Dung phun ra một hơi, rốt cuộc không cần nghe ba chữ "Tô tiểu thư". Nhân cơ hội này, Tô Dung đem nghi vấn đáy lòng của mình hỏi ra ngoài, "Thẩm ảnh đế, thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, anh cùng vị kia Thẩm tiểu thư là..." Thẩm Ngự Dương đứng dậy, bước đến trước mặt Tô Dung, sau đó nâng tay trái lên, "Bang" một chút chống ở trên vách tường phía sau Tô Dung Cô đây là bị đập vào vách tường sao? Thẩm Ngự Dương rất cao, cứ việc Tô Dung cao 1m7, đối với nữ cũng coi như là tương đối cao, nhưng đối mặt với Thẩm Ngự Dương, Tô Dung phải ngửa đầu mới có thể thấy ánh mắt anh. Thẩm Ngự Dương hơi hơi khom người, tới gần Tô Dung. Thân thể cô cứng đờ dán ở trên vách tường, hai tay khẩn trương cũng không biết đặt nơi nào. Đây là ảnh đế a, nam thần quốc dân a! Tuy rằng cô không phải fan thích nhan sắc của anh, nhưng một cái nam thần soái như vậy đứng ở trước mặt cô, khoảng cách chỉ có không tới một cánh tay cô, trái tim thiếu nữ của cô làm sao có thể không nhảy bang bang được! Cái này là phạm quy! "Tô Dung." Thanh âm Thẩm Ngự Dương đè thấp, hơi hơi nghiêng đầu, hô hấp ấm áp phả vào lỗ tai Tô Dung. Tô Dung ngừng thở. Thẩm Ngự Dương giờ phút này mang cho cô cảm giác, chỉ có tràn đầy khẩn trương, mất tự nhiên, thẹn thùng. Lúc Tô Dung hoảng hốt, nhớ tới người theo dõi, có ý đồ bắt cóc cô hai ngày trước. Hô hấp người kia lúc ấy cũng là phả vào phía sau tai cô, lại làm cô sởn tóc gáy. Nhớ tới chuyện này, Tô Dung rùng mình một cái, không khí Thẩm Ngự Dương mang cho cô đều tiêu tán rất nhiều. "Tô Dung? Làm sao vậy?" Thẩm Ngự Dương nhíu mày, tuy rằng thực nhẹ, nhưng lúc anh vừa mới tới gần cô, mắt đồng trong nháy mắt rụt một chút. Tô Dung lấy lại tinh thần, "Không có việc gì." Thẩm Ngự Dương đứng thẳng lên, "Nghỉ ngơi một chút đi, cô sáng sớm liền dọn đến đây, hẳn là cũng rất mệt." Tô Dung trộm trừng mắt nhìn Thẩm Ngự Dương liếc mắt một cái, "Vốn dĩ tôi là tính toán nghỉ ngơi, chỉ là vừa mới có người xông vào phòng của tôi, cho nên mới không nghỉ ngơi được." Thẩm Ngự Dương sờ sờ cái mũi. Không biết vì sao, có một tí xíu chột dạ. "Cô nghỉ ngơi đi." Thẩm Ngự Dương xoay người, liền đẩy cửa phòng bên cạnh Tô Dung. "Đúng rồi Tô Dung." Thẩm Ngự Dương đi mà quay lại. "Hả?" Tô Dung quay đầu, "Làm sao vậy?" Thẩm Ngự Dương cười khẽ, "Tôi đã quên nói cho cô, chủ nhân chân chính của căn nhà này, kỳ thật là tôi, không phải em gái tôi Thẩm Tình Dương, được rồi, cô đi vào nghỉ ngơi đi." Nói xong, Thẩm Ngự Dương liền đóng lại cửa phòng, hoàn toàn mặc kệ lời anh nói tạo thành ảnh hưởng như thế nào đối với Tô Dung. Ngón tay Tô Dung niết ở then cửa phía trên bây giờ trở nên đờ đẫn. Thẩm ảnh đế vừa mới nói cái gì? Phòng ở là của anh không phải của Thẩm tiểu thư? Em? Mẹ nó! Chủ nhà cô không phải Thẩm tiểu thư sao? Nghĩ đến điều này, Tô Dung lặng im ba giây, ngay sau đó lấy điện thoại ra, tìm được liên hệ của người kia. Tô Dung động động ngón tay, đem 【 Đại lão không thể đắc tội 】 yên lặng đổi thành 【 Chủ nhà nam thần 】. Ai. Tô Dung không tiếng động thở dài, cảm xúc trong lòng thực phức tạp. Cô liền như vậy, cùng nam thần quốc dân ở cùng một chỗ. Tô Dung đóng cửa lại, bổ nhào vào trên giường. "A a a a a!" Tô Dung nôn nóng, "Thật phiền quá!" Miên man suy nghĩ một hồi lâu, cô mới mơ mơ màng màng ngủ. ** Lúc Tô Dung tỉnh lại, đã là 2h chiều. Mấy ngày nay, bởi vì trong lòng còn nhớ việc kia, cho nên Tô Dung cũng chưa có thể ngủ ngon. Có lẽ là bởi vì biết chính mình ở nơi này thực an toàn, cô một giấc này ngủ đến vô cùng thoải mái. Tô Dung xoa đôi mắt, mở ra cửa phòng đi ra ngoài. Phòng khách, TV đang phát tin tin tức. Cô nhướng mày, 2h chiều xem tin tức? Bỗng nhiên, Tô Dung hít hít cái mũi. Mùi hương rất thơm. Theo mùi hương, cô đi đến phòng bếp. Dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, Thẩm Ngự Dương mặc quần áo ở nhà, đưa lưng về phía Tô Dung. Cô kinh ngạc, "Anh đang nấu cơm sao?" Thẩm Ngự Dương theo tiếng quay đầu lại, mặt mang cười nhạt, "Cô ngửi thấy nên lại đây?" Tô Dung ngốc ngốc gật đầu. Thẩm Ngự Dương... Thoạt nhìn thật ôn nhu thật ôn nhu, giống như... Cùng thân ảnh người kia trong trí nhớ chồng chất lên nhau. "Anh..." Thẩm Ngự Dương cười cười, "Ăn cơm đi, cô chắc cũng đói rồi." "Ừm..." Tô Dung lên tiếng, lê dép lê vào phòng bếp. Mười phút về sau, Thẩm Ngự Dương cùng Tô Dung mặt đối mặt ngồi ở nhà ăn. Tô Dung "???" Cô thế nào liền ngồi xuống như vậy chuẩn bị ăn cơm? Tô Dung buông chiếc đũa trong tay, đứng dậy, khom lưng với Thẩm Ngự Dương, "Thật xin lỗi." Thẩm Ngự Dương "???" - - Tác giả có lời muốn nói Thẩm Ngự Dương Tức phụ nhi*, em là có ý tứ gì? *Là cô vợ trẻ a~ - -bình chọn đi a~
Giới thiệu Ebook Tác giả Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ Thể loại Ngôn Tình, Sủng Nguồn Trạng thái Tới chương 38 Chương cuối Chương 38Giới thiệu truyệnEdit ChiseĐộ dài 60 chương+2 phiên ngoạiThể loại Nguyên sang, ngôn tình, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE, showbiz,… “Nữ thần đẹp nhất” Tô Dung có một bí mật. Vì bí mật này, một người mẫu, diễn viên như cô lại không nhận công việc sau 16 giờ… Quả là chuyện chưa từng có!Có một ngày, một vị nào đó đánh hơi được mùi khói bếp trên người Tô Dung khi cô đi chụp bìa tạp chí… Truyền thông nhanh chóng điều tra, thu thập dữ liệu, và phát hiện vị nữ thần này sau 16 giờ không nhận làm việc chính là vì VỀ NHÀ NẤU CƠM!!!!Thẩm Ngự Dương được xưng là “nam thần quốc dân”, là một diễn viên gạo cội, ý thức nghề nghiệp cao, chưa từng diễn mà dùng thế thân. Đột nhiên, nam thần “phát bệnh”. Chính là sau bốn giờ chiều không thể đóng phim nữa, phải về nhà “bệnh”.Sau đó, nam thần ở Weibo đã phát một tấm ảnh tự chụp bối cảnh mơ hồ, dường như có một thân ảnh của con qua fans tầng tầng so đối, cái thân ảnh này chỉ có ” Nữ thần đẹp nhất ” Tô Dung là có thể so lúc nhất thời, internet nổ tung, phóng viên nổ tung, cả nước nổ tung!Có phóng viên hỏi nam thần, “Anh và Tô tiểu thư là quan hệ gì?”,Nam thần khóe môi mang nụ cười, trong mắt tràn đầy tình yêu, “Tô tiểu thư là ai, tôi chỉ biết Thẩm thái thái!” chồng gọi vợ = thái thái3Download Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ Tới chương 38Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ – Tới chương 38 Epub – Tới chương 38Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ – Tới chương 38 Prc/Mobi – Tới chương 38Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ – Tới chương 38 Pdf – Tới chương 38
CHỦ NHÀ TÔI LÀ ẢNH ĐẾ Tác giả Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ Thể loại Hiện đại, showbiz, nam thần quốc dân – người mẫu kiêm diễn viên xinh đẹp, SỦNG_SẠCH_NGỌT, nhẹ nhàng, HE Độ dài 60 chương + 2 PN Tình trạng Hoàn cv – đang edit 50/62 Văn án “Nữ thần đẹp nhất” Tô Dung có một bí mật. Vì bí mật này, một người mẫu, diễn viên như cô lại không nhận công việc sau 16 giờ… Quả là chuyện chưa từng có! Có một ngày, một vị nào đó đánh hơi được mùi khói bếp trên người Tô Dung khi cô đi chụp bìa tạp chí… Truyền thông nhanh chóng điều tra, thu thập dữ liệu, và phát hiện vị nữ thần này sau 16 giờ không nhận làm việc chính là vì VỀ NHÀ NẤU CƠM!!!! Thẩm Ngự Dương được xưng là “nam thần quốc dân”, là một diễn viên gạo cội, ý thức nghề nghiệp cao, chưa từng diễn mà dùng thế thân. Đột nhiên, nam thần “phát bệnh”. Chính là sau bốn giờ chiều không thể đóng phim nữa, phải về nhà “bệnh”. Sau đó, nam thần ở Weibo đã phát một tấm ảnh tự chụp. Ảnh chụp bối cảnh mơ hồ, dường như có một thân ảnh của con gái. Trải qua fans tầng tầng so đối, cái thân ảnh này chỉ có “Nữ thần đẹp nhất” Tô Dung là có thể so sánh. Trong lúc nhất thời, internet nổ tung, phóng viên nổ tung, cả nước nổ tung! Có phóng viên hỏi nam thần, “Anh và Tô tiểu thư là quan hệ gì?” Nam thần khóe môi mang nụ cười, trong mắt tràn đầy tình yêu, “Tô tiểu thư là ai, tôi chỉ biết Thẩm thái thái!” chồng gọi vợ = thái thái 3 *** Tô Dung là một nghệ sĩ nhỏ mới xuất đạo của công ty giải trí Vũ Hồng, nổi lên từ nhan sắc xinh đẹp, thần thái ngọt ngào, diễm lệ gây choáng ngợp cộng đồng mạng. Đằng sau vẻ ngoài tươi sáng rạng ngời ấy, hiếm ai biết được rằng, hoàn cảnh của Tô Dung lại thật quá mức truân chuyên trắc trở. Tô Dung luôn bị buộc phải sống trong cảm giác lo sợ, bị người ta rình rập theo dõi, bị bắt cóc, những ác mộng ngày cha mẹ qua đời, mơ thấy mặt đất đầy máu, mơ thấy chính bản thân mình khóc cạn cả nước mắt nhưng xung quanh lại không có một ai bước lên giúp đỡ. Vào năm mất đi cha mẹ, cô gái bé nhỏ Tô Dung chưa đầy mười lăm tuổi. Trong hơn ba năm qua đi, có nhiều việc đã xảy đến với Tô Dung. Tránh xa những kẻ mang danh là họ hàng thân thích tranh giành quyền nuôi dưỡng, cố lấy lòng nhưng thực chất là thèm muốn di sản của cha mẹ cô. Vậy nên, cô toàn quyền ủy thác tất cả tài sản của Tô gia cho luật sư, chuyển đến thành phố khác đi học. Cứ thế, cô nổi tiếng, dấn thân vào showbiz và mãi đến tận hiện tại vẫn không ngừng cố gắng vì niềm đam mê của chính bản thân mình. Nhưng lại có một việc khiến cho Tô Dung không tài nào tưởng tượng được. Đó chính là sự xuất hiện của cậu con trai ngày ấy đã cùng cô chứng kiến vụ tai nạn thảm khốc của cha mẹ mình, chàng trai xuất chúng mà bây giờ được người người ngưỡng mộ – Thẩm Ngự Dương *** Thẩm Ngự Dương – Thẩm ảnh đế, được xưng tụng gọi là “nam thần quốc dân”, nhan sắc liệt vào hàng ngũ cực phẩm, mày kiếm mắt sáng, năng lực chuyên môn không thể bàn cãi, liên tục ba năm tại “giải thưởng Sao Kim” đều đoạt giải “nam diễn viên xuất sắc nhất”, các fan yêu quý gọi là “Thẩm đại ảnh đế”. Một chàng trai mang ánh hào quang sáng ngời, lại ở trên cao vời vợi như thế, với địa vị nhỏ nhoi của Tô Dung cô nghệ sĩ mới vào nghề, khoảng cách ấy xa biết nhường nào. Tựa như hai đường thẳng song song nhau, thế nhưng lại một lần nữa, họ lại được liên kết với nhau bởi một sợi dây mang tên là vận mệnh hết sức diệu kỳ. *** Bằng một sự hiểu nhầm hết sức tình cờ, Tô Dung trở thành khách thuê trọ chung nhà với Thẩm Ngự Dương. Tô Dung không thiếu tiền, nhưng vừa vặn lại là người sẽ tin tưởng giác quan thứ sáu của con gái. Mà Thẩm Ngự Dương, luôn mang đến cho cô cảm giác thật sự đáng tin cậy. Vì vậy, ừ thì cứ mặt dày mà xin ở lại thôi. Nhà Thẩm ảnh đế có nhiều phòng ở như thế, đâu thể nào lại một hai phải khó xử một gái nhỏ không nơi nương tựa cơ chứ, lại còn là một cô gái nhỏ vô cùng thú vị nữa. Thế là những ngày tháng chung sống cùng nhau chính thức bắt đầu. Thẩm Ngự Dương bị thương khi bị fan tấn công – Tô Dung băng bó, Thẩm Ngự Dương nấu ăn – Tô Dung rửa bát, Thẩm Ngự Dương đặt ra quy tắc ở chung nhà – Tô Dung ngoan ngoãn tuân theo,… Tháng ngày ở chung cùng với nhau, không biết là do lâu ngày sinh tình, hay là do gặp được đúng người, chính xác là đối phương nhưng hạt mầm tình yêu đã đâm chồi nảy lộc, buộc chặt hai trái tim của Thẩm Ngự Dương và Tô Dung rồi. Thẩm Ngự Dương là người một khi việc anh hạ quyết tâm, tất nhiên phải làm hết sức mình. Mà cô gái ở cùng nhà Tô Dung trong mắt anh, có bao nhiêu đáng yêu, có bao nhiêu dịu dàng, đến nỗi anh chỉ muốn… đem cô ăn vào trong bụng. Vậy thì… phải theo đuổi thôi! Cha mẹ Tô Dung đột ngột rời đi nhân thế, qua đời trong một vụ nạn giao thông khi chưa kịp trăn trối với cô một chữ cuối cùng. Hết biến cố này rồi đến biến cố khác ập đến, trời cao đưa ra những khảo nghiệm với Tô Dung và luôn mang đến cho cô một ít trắc trở. Song, tất cả cuối cùng lại được đền đáp bằng sự xuất hiện của Thẩm Ngự Dương. Hình tượng bên ngoài của Thẩm Ngự Dương là ôn nhuận có lễ, nhẹ nhàng lịch sự, vừa gần ngay trước mắt lại xa như tận chân trời. Thế nhưng những tháng ngày hai người sống chung dưới mái hiên, Thẩm Ngự Dương vẫn luôn chăm sóc, trêu đùa Tô Dung. Dùng phương thức của chính mình, đem đến cho cô cảm giác an toàn như ở trong chính ngôi nhà của mình. Khi còn nhỏ Tô Dung từng bị bắt cóc, luôn mang một loại sợ hãi từ sâu trong nội tâm, chính Thẩm Ngự Dương là người luôn xuất hiện ở bên, cùng cô vượt qua cơn ác mộng ấy. Thẩm Ngự Dương dường như đã trở thành chỗ dựa duy nhất của Tô Dung. Mà anh, cũng nguyện vì cô che mưa chắn gió đến suốt cuộc đời. *** Xuyên suốt bộ truyện dài hơi sáu mươi chương “Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế” của tác giả Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ chủ yếu là hành trình không ngừng tiến về phía trước, cả trong đường tình duyên lẫn sự nghiệp của cô minh tinh xinh đẹp Tô Dung. Từ một cô hotgirl nổi tiếng nhờ nhan sắc, luôn phải sống trong bóng ma của quá khứ, Tô Dung dần dần đã trở nên mạnh mẽ hơn, dẹp bỏ các chướng ngại, tự tin vào năng lực của bản thân và ngày càng trở nên xuất sắc trong diễn xuất. Và đương nhiên, trong suốt quá trình phấn đấu đó của Tô Dung, luôn chứa đầy hình bóng của Thẩm Ngự Dương. Là tiếc thương, là bảo vệ, là che chở, là yêu chiều, mang đến cho cô vô hạn sức mạnh để tiến về phía trước… Cuối cùng, mình cảm thấy quá trình tác giả viết về giai đoạn phát triển tình cảm của Tô Dung và Thẩm Ngự Dương có hơi nhanh một chút, cộng thêm việc tác giả đôi khi buff những cảnh nữ chính hạ nữ phụ hơi quá đà. Nhưng nếu bạn là một người thích truyện sủng, ngọt đến sâu răng luôn thì mình nghĩ “Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế” là một sự lựa chọn vô cùng thích hợp để đọc giải trí sau những ngày tháng học tập, làm việc mệt mỏi. Đọc truyện tại
Giới thiệu Ebook Tác giả Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ Thể loại Ngôn Tình, Sủng Nguồn Trạng thái Tới chương 46 Chương cuối Chương 46Giới thiệu truyệnEdit ChiseĐộ dài 60 chương+2 phiên ngoạiThể loại Nguyên sang, ngôn tình, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE, showbiz,… “Nữ thần đẹp nhất” Tô Dung có một bí mật. Vì bí mật này, một người mẫu, diễn viên như cô lại không nhận công việc sau 16 giờ… Quả là chuyện chưa từng có!Có một ngày, một vị nào đó đánh hơi được mùi khói bếp trên người Tô Dung khi cô đi chụp bìa tạp chí… Truyền thông nhanh chóng điều tra, thu thập dữ liệu, và phát hiện vị nữ thần này sau 16 giờ không nhận làm việc chính là vì VỀ NHÀ NẤU CƠM!!!!Thẩm Ngự Dương được xưng là “nam thần quốc dân”, là một diễn viên gạo cội, ý thức nghề nghiệp cao, chưa từng diễn mà dùng thế thân. Đột nhiên, nam thần “phát bệnh”. Chính là sau bốn giờ chiều không thể đóng phim nữa, phải về nhà “bệnh”.Sau đó, nam thần ở Weibo đã phát một tấm ảnh tự chụp bối cảnh mơ hồ, dường như có một thân ảnh của con qua fans tầng tầng so đối, cái thân ảnh này chỉ có ” Nữ thần đẹp nhất ” Tô Dung là có thể so lúc nhất thời, internet nổ tung, phóng viên nổ tung, cả nước nổ tung!Có phóng viên hỏi nam thần, “Anh và Tô tiểu thư là quan hệ gì?”,Nam thần khóe môi mang nụ cười, trong mắt tràn đầy tình yêu, “Tô tiểu thư là ai, tôi chỉ biết Thẩm thái thái!” chồng gọi vợ = thái thái3Download Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ Tới chương 46Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ – Tới chương 46 Epub – Tới chương 46Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ – Tới chương 46 Prc/Mobi – Tới chương 46Ebook Chủ Nhà Tôi Là Ảnh Đế – Nhuyễn Đường Tiểu Tỷ – Tới chương 46 Pdf – Tới chương 46
chủ nhà tôi là ảnh đế